Một
lúc nào tôi gặp lại em
Câu
chào hỏi xã giao thường nhật
Em
đâu biết thẳm sâu đáy mắt
Tôi
lặng buồn bao nỗi cách xa…
Chiều
thu vàng thoáng gió lạnh qua
Lá
đã úa một hồn rám nắng
Trái
tim khô ru niềm xa vắng
Em
có là em tôi mùa xưa!
Em
vẫn còn thuở mộng đò đưa
Vẫn
là em ngàn niềm an ủi
Vẫn
là em trong tôi bối rối
Vẫn
là tôi thui thủi hồn mơ?
Một
lúc nào em giữa ban trưa
Vạt
nắng nghẹn mây mù giăng lối
Tôi
và tôi và em mòn mỏi
Còn
trong nhau tiếng hát bời rời:
Yêu
người chẳng yêu tôi
Tiếng
ca đêm ngậm ngùi
Trăng
tàn soi lối ngõ
Yêu
người chẳng yêu tôi!
Lâm Tẻn Cuôi.
2 nhận xét:
Vào Văn đàn Việt em mới biết địa chỉ blog của anh.
Em cũng thường đi công tác Bạc Liêu.
Năm mới chúc anh vạn sự như ý.
hoanganh79.blogspot.com
Cảm ơn anh Hùng Phi đã ghé thăm. Vì blogspot không người đăng nhận xét nên không để ý vào đọc. Vì vậy đã châm trễ trả lời mong anh thứ lỗi. Nếu anh có dịp xuống Bạc Liêu anh alo để anh em mình uống cà phê làm quen anh nhé! Chúc anh luôn vui khỏe. Thân quý.
lamtencuoibl@yahoo.com
Đăng nhận xét