Thứ Hai, 1 tháng 7, 2013

Hoa Thông Thiên


Ngỡ em là cánh loa kèn
Vàng mơ mấy nụ bên thềm nhớ nhung
Chợt khi ánh mắt em buồn
Hoa thông thiên đã vàng trong nắng chiều.
 

Tôi mang lối mộng đăm chiêu
Ngày xưa tóc rối ít nhiều còn vương
Lặng nhìn một suối tóc thương
Vẫn phương trời gió bão bùng niềm xa?
 

Thông thiên vàng vọt chiều tà
Đưa tay muốn chạm nụ hoa thềm người
Ồ em, một nét môi cười
Rụt tay tôi thấy tôi rồi - già nua!
 

Áo vàng lễ phép chào thưa
Hình như chiều tắt tôi vừa chiêm bao
Hỏi em, em cứ ngọt ngào
Hoa thông thiên đó vàng bao nhiêu tình…

LÂM TẺN CUÔI

Không có nhận xét nào: