Thứ Hai, 1 tháng 7, 2013

Chiều Mưa Tân Bình

Trầm trầm giọt buồn quán lá
Mưa bay trắng xóa đồng không
Tóc dài ai hong nỗi nhớ
Lời ca như trút nỗi lòng!
 
Tôi từ đất Bạc hoài mong
Dừng chân nghe câu vọng cổ
Khàn khàn giọng em lá đổ
Men say ru góc chiều mơ.
 
Ôi, em ánh mắt Cần Thơ
Cuốn hồn tôi chiều giông gió
Miên man một trời thương cũ
Chơi vơi em nắn phím buồn...
 
Tôi về gió tiễn sau lưng
Gởi mưa chập chùng ở lại
Dường như giữa vườn sinh thái
Lòng ngây ngây mãi Tân Bình.
 
LÂM TẺN CUÔI 

Không có nhận xét nào: