Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2007

Bé Là Nỗi Nhớ

Em cuốn tóc trông em như bé bỏng
Bé xinh xinh, bé duyên dáng hay cười
Bé cắn tay bé làm duyên tôi ngắm
Bé vui mà tôi thấy cũng vui vui...

Bé ơi, bé! Trưa buồn tôi nhớ bé
Nắng lung linh cứ ngỡ mắt say nồng
Tôi nhớ bé nắng nhìn như muốn hỏi
Giữa trưa này bé có nhớ tôi không?

Chiều tím đầy càng mênh mông nỗi nhớ
Bé biết không tôi cứ ngắm mây trời
Ngỡ tóc bé tình mơ tìm cuốn lại
Nên mây đùn mây cũng chẳng buồn trôi!

Rồi đêm về trăng in hình bóng bé
Ngắm màu trăng da diết nỗi mong chờ
Sao nửa trăng như tình hay mờ tỏ
Còn nửa trăng sáng cả khoảng trời mơ.

Thôi bé cuốn hay bé buông làn tóc
Nét đẹp nào cũng nét đẹp tình thơ
Mai đón bé nẻo đường trưa tan học
Có khi nào bé đoái bước tôi chưa?

LÂM TẺN CUÔI

Tựu Trường

Nhộn nhịp ngày vui buổi tựu trường
Phất phơ áo trắng nắng vương vương
Sân trường ai đó hồng đôi má
Xao xuyến nhìn nhau giấu thẹn thùng.

Ba tháng hè qua bao nhớ mong
Gặp nhau dường chợt thoáng ngập ngừng
“Mai ta lại bước chung đường nhé!”
Khúc khích em cười thật dễ thương .

Náo nức hồn say tuổi học trò
Một mùa học mới dệt nên thơ
Có con bướm trắng bên giàn mướp
Có bóng chim trời tung cánh mơ…

Có nỗi lòng nhau ước mộng đầy
Từng trang sách mở hướng tương lai
Còn chăng? Ừ nhỉ, ta còn chút
Mắt biếc vòm me hương tóc say .

LÂM TẺN CUÔI

Tưởng Tượng

Chiều cửa lớp tóc đuôi gà ngún nguẩy
Em hồn nhiên áo trắng bước tan trường
Quán ven đường tôi trồng si đón đợi
Ngẩn ngơ nhìn theo bóng dáng thương thương

Sân trường vắng như hồn tôi chợt vắng
Con đường quen sao bước lạ tần ngần
Em vô tình hay hững hờ làm dáng
Khi biết rằng có những bước lang thang?

Nắng chiều nhạt sao dường như bức bối
Mưa học trò có ướt tóc chiều thương
Gió ưu tư khỏa nhành hoa thanh khiết
Mây giăng ngang nẻo nhớ mãi ru buồn!

Chiều ngang ngõ ngỡ hình sương bóng khói
Em làm duyên khe khẽ cắn tay cười
Tôi lặng lẽ ru hồn bên phiến nhớ
Cứ mơ màng tưởng tượng bước chung vui…

LÂM TẺN CUÔI

Tuổi Mười Tám

Làn nắng mới trải sân trường rộn rịp
Trong bao tà áo trắng phất phơ vương
Ai đến lớp má hồng hưng hửng nắng
Nhịp chân say mộng ước tuổi trăng tròn…

Tóc óng ả phủ vai mềm duyên dáng
Nét thanh tao chiếc lá khẽ chao mình
Ai lối ngõ bao chiều theo nhạt nắng
Bóng tan trường xao xuyến bước chân em!

Đường đến lớp chim non dường giấu mỏ
Hót ban trưa khản đặc tiếng e dè
Em nghiêm quá nét kiêu sa mười tám
Gió ven đường len lén khỏa bờ tre…

Tuổi mười tám tuổi học trò ngây dại
Chút tâm tình man mác giữa con tim
Ai bước nhỏ một thời xa thương nhớ
Ai thương vời lẩn quẩn lối chân quen!

LÂM TẺN CUÔI

Tuổi Mộng Mơ

Chân bước nhỏ em đi vào lớp học
Nắng tình cờ chợt đậu mắt em say
Tóc thề bay… tóc thề bay …bối rối!
Có một người ngơ ngẩn đứng chờ ai?

Chân tíu tít em vừa ra cổng lớp
Cánh chuồn chuồn vơ vẩn cứ theo đuôi
Lá vàng rơi quyện dài chân em bước
Nắng vô tình soi ửng má đôi mươi!

Chân bước mộng chiều mơ em dạo phố
Tim rộn ràng thoáng đổ bóng ai theo
Chợt như mơ chim hót lời ríu rít
Không dám đâu! Em chẳng dám nghe nhiều…

Chân bước nhỏ hôm sau vào cửa lớp
Mắt nai buồn xao xuyến bước chân phai
Nắng nhè nhẹ như vương thành cửa sổ
Trước cổng trường ai có đứng chờ ai?!

LÂM TẺN CUÔI

Tuổi Học Trò

Tuổi học trò là tuổi đầy hoa bướm
Tuổi mộng mơ, tuổi e ấp, ngập ngừng
Tuổi hay buồn vơ vẩn, nhớ mông lung
Tuổi mơ ước bao nụ hồng cánh thắm…

Ngày lại ngày lật từng trang giấy trắng
Những trang đời mở rộng hướng tương lai
Khẽ vấp thôi dù trong lúc làm bài
Là đã vội chau mày rưng nước mắt .

Tuổi học trò là tuổi vô tư nhất!
Tuổi ngây thơ, tuổi rung cảm không cùng
Tuổi nhìn đời qua sách vở thương thương
Một hạt bụi chưa hề vương trên tóc!

Tuổi học trò là tuổi say mộng ước
Bao nỗi lòng gởi gấm ở mai sau
Còn hôm nay trong tuổi mộng dạt dào
Trang sách mở! Hồn như sao lấp lánh…

LÂM TẺN CUÔI

Từ Thuở Mưa Bay

Dường như ta còn chút nợ
Từ khi phượng rũ xa cành
Em đi một trời áo đỏ
Tôi về ôm nỗi buồn quanh.

Dường như sân trường áo trắng
Vẫn đầy ánh mắt nai tơ
Trong tôi dù em cánh gió
Xuân qua hè chẳng giao mùa!

Dường như cổng trường bóng nắng
Còn khơi một chút niềm xưa
Tóc bay rối hồn thương nhớ
Dáng ai mây kéo lững lờ?

Dường như tôi và cánh phượng
Từ em một thuở mưa bay
Miên man bước hè ấm lạnh
Nắng mưa che kín vai đầy…

LÂM TẺN CUÔI

Tình Xa

Hãy gõ cửa vẫn mở
Mùa xuân vừa qua song…
Tóc dài hong nỗi nhớ
Ấm lòng ai trời sương?

Hãy tìm trên lối cũ
Áo trắng xưa học trò…
Thuở hạ nồng phượng đỏ
Tình xa lạc dấu mơ!

Hãy về bên dĩ vãng
Để nói lời chim xanh
Thời ta chưa kịp nói
Trong gió buồn quanh quanh.

Hãy quên và hãy nhớ
Những gì xưa bên nhau?
Mùa xuân sang rồi đó
Chân mây hồn nao nao…

LÂM TẺN CUÔI

Tiếng Hát Học Trò

Sàn diễn gió đùa hương tóc say
Đèn giăng lấp lánh mắt em đầy
Tôi hồn khắc khoải dừng chân lại
Em hát cho đời chắp cánh bay…

Hãy hát cho hồn thêm ước mơ
Hát nghiêng giọt nhớ tuổi học trò
Hát say cánh bướm thời hoa mộng
Hát nỗi thương vời cổ tích xưa!

Cổ tích ngày thơ có Lọ Lem
Có hồn Tấm Cám, có nàng tiên…
Có em tha thướt trong tà áo
Có nét hồn nhiên giữa mắt nhìn.

Chợt tiếc hồn xuân đã mất rồi
Còn đâu tuổi mộng của đôi mươi
Một thuở ôm đàn không cung nhịp
Em giờ hát lại nỗi lòng tôi!

LÂM TẺN CUÔI

Thuở Ấy

Thuở ấy mùa trăng của hẹn hò
Em thường e ấp dệt tình thơ
Vần thơ vụng dại thời hoa bướm
Của nỗi thơ ngây tuổi học trò!

Tôi đọc mà tim cứ rộn ràng
Sân trường lá thắm chợt bâng khuâng
Nỗi niềm mong ước lòng xao xuyến
Đã chở hồn tôi qua mấy trăng?

Rồi bước chung đường bỗng cách xa
Áo dài nghiêng nắng bước chân qua
Hè vang rộn rã ve cành phượng
Bước lạc đường mơ nắng nhạt nhòa…

Tôi giờ cứ mỗi độ hè sang
Bứt rứt niềm xưa mộng lỡ làng
Gió ơi, có chợt đưa người cũ
Trở về thuở ấy với tôi chăng?

LÂM TẺN CUÔI

Tháng Năm Hoa Phượng

Phượng vĩ
Rợp trời tháng năm lửa hạ
Tôi ươm hoài mắt lá
Em
Xanh,
Ve sầu ca giã biệt!

Đã xa rồi
Hồn tóc biếc
Mỗi độ hè về nghe nuối tiếc
Bóng em biền biệt nẻo mây bay
Dẫu vẫn thầm mơ
Còn mãi tình em dưới tán phượng
Lung linh
Hoa gầy…

Một thời qua không bao giờ trở lại
Kỷ niệm đầy còn mang mãi dấu mơ xưa
Tháng năm buồn không mưa
Tháng năm hè về khơi nỗi nhớ?

Ôi, tháng năm hoa phượng đỏ
Bóng mơ hoài còn bỡ ngỡ trong tim
Và em
Xa rồi dấu chân chim!
Cho tôi ngẩn ngơ niềm trống vắng
Tiếc thời áo trắng đã trôi xa…

LÂM TẺN CUÔI

Tháng Bảy Mưa Ngâu

Tháng bảy mưa ngâu hồn lẻ bạn
Sân trường chắc cỏ đã lên xanh
Kỷ niệm thương chùng cơn gió lạnh
Dấu cũ hồn mơ, mộng quẩn quanh…

Tháng bảy mưa ngâu dường chợt tạnh
Chiều buồn nhớ bạn biết tìm đâu
Cầu vòng bảy sắc chân trời tím
Nhịp cầu Ô Thước ở nơi nào?

Tháng bảy mưa ngâu sầu trở gió
Nhớ bạn bè xa xót cả lòng
Hè sao thăm thẳm niềm mong đợi
Chức Nữ, Ngưu Lang gợi nỗi buồn…

Tháng bảy mưa ngâu chờ nhập học
Mai này bạn cũ lại bên nhau
Mắt ngàn nỗi nhớ trong lưu bút
Giăng trắng hồn mưa nặng trĩu sầu!

LÂM TẺN CUÔI

Tan Trường

Sân trường tíu tit bước chân
Cổng trường nở bừng hoa trắng
Tôi ngồi bồi hồi lặng ngắm
Niềm vui òa vỡ theo em…

Rộn ràng lối nhỏ thân quen
Áo dài đạp xe trên phố
Thong dong nắng dài bóng đổ
Nón che nghiêng nét mơ tình.

Này cô bé nốt ruồi duyên
Mắt nai em nhìn chi thế
Nụ hoa vàng trao tay nhé
Sao dường em cứ dửng dưng!

Tôi theo gót nhỏ tan trường
Thương thương gió vờn tóc rối
Con tim ngỡ ngàng bao lối
Tan trường mấy nỗi tan trường…

LÂM TẺN CUÔI

Sang Xuân

Mai rực rỡ sắc vàng
Đào lung linh hồng thắm
Tơ trời dìu dịu nắng
Ồ em, mùa xuân sang!

Cỏ mềm đan bước chân
Ta đếm thầm nỗi nhớ
Bên nhau mà ngờ ngợ
Sợ mai tình cách xa.

Nhẹ nhàng gió thoảng qua
Hiền hòa hương tóc rối
Trời như thay áo mới
Lững lờ mây trắng bay…

Mắt đầy tay trong tay
Tình say tim rộn rịp
Ồ em, màu lá biếc
Cùng ta chào xuân sang!

LÂM TẺN CUÔI

Rước Đèn

Trung thu xưa bé rước đèn tíu tít
Nét ngây thơ ríu rít tuổi thần tiên
Đèn kéo quân bé say cùng trăng sáng
Tôi theo chân châm nến tắt bên thềm!

Ngọn gió hiền sao cứ trêu bé mãi
Đêm rước đèn bé phụng phịu bao phen
Tôi thắp mãi ánh đèn đêm tuổi mộng
Để bé vui lúng liếng mắt nhung huyền.

Bao năm xa tôi trở về chốn cũ
Bé bây giờ đã thiếu nữ xuân mơ
Mắt nai tơ cứ nhìn tôi tinh nghịch
Cánh môi ngon giòn giã cắn hạt dưa…

Trung thu nay rước đèn vẫn có bé
Thay chân tôi châm nến tắt cùng em
Tôi chợt nhớ nỗi niềm xưa ước nguyện
Mơ nến hồng sinh nhật bé hồn nhiên.

LÂM TẺN CUÔI

Phượng Nhớ

Hoa phượng mang nỗi nhớ xuống vệ đường
Lót đầy bước lang thang hè xa vắng
Em mộng xưa tóc thề bay trong nắng
Cỏ sân trường đan rối bước xuân mơ!

Ánh trăng nào bỗng khuất bóng tàn thu
Ru nỗi nhớ lạc rừng đêm chim chích
Tuổi học trò xưa hồn nhiên tíu tít
Sao bây giờ hạ da diết niềm xa…

Một trời thương ta đã bước chân qua
Không thể dối rằng nhạt nhòa ký ức
Không thể quên thời tình ta ray rức
Mộng mơ nào giá buốt nỗi lòng nhau?

Nhặt tàn hoa nhàu nát tợ hồn đau
Ôi, cánh phượng nhạt màu phươmg trời cũ
Cánh môi em giữa bạt ngàn mây gió
Dẫu xa vời vẫn cháy đỏ niềm xưa!

LÂM TẺN CUÔI

Phượng Đã Trổ Hoa

Cây phượng sân trường đã trổ hoa
Nắng như cháy đỏ nón ai, và
Mùa thi tất bật niềm mơ ước
Trong nỗi thương hoài mai cách xa!

Hè đến mà chi gợi nỗi buồn
Cho người ép lá nhớ muôn phương
Tiếng ve xa vắng niềm chia cách
Bạn cũ rồi đây vạn nẻo đường.

Bất chợt ai tìm trong mắt nhau
Chút xao xuyến của tuổi mơ đầu
Ghi vào lưu bút lời chia biệt
Mai rồi ta có lại bên nhau?

Hãy chở phượng đầy trong giỏ xe
Chở nhau xuôi dốc buổi giao hè
Trường yêu rồi sẽ xa như nhớ
Khi bước hè sang tím nẻo đi…

LÂM TẺN CUÔI

Ơn Nghĩa Cô Thầy

Thầy cô như người gieo hạt
Trò dường dây mướp, dây cà
Thầy cô làm người chăm bón
Cho trò kết trái đơm hoa!

Từng ngày, từng ngày lên lớp
Thầy như cha thật ân cần
Cô như mẹ hiền dìu dắt
Chăm từng thế hệ lập thân.

Thầy cô như là nền móng
Tạo đà xây những lâu đài
Gạch hồng chuyền tay từng lớp
Đưa trò vươn tới tương lai…

Thầy cô sống đời đạm bạc
Nâng trò chắp cánh bay cao
Chúng ta mỗi người đều nhớ
Thầy cô, nghĩa nặng ơn sâu!

LÂM TẺN CUÔI

Nỗi Buồn Tháng Sáu

Tháng sáu mưa buồn giăng ngang ngõ
Bạn bè yêu dấu đã chia tay
Tôi đếm thời gian qua giọt nước
Đợi ngày áo trắng phất phơ bay!

Tháng sáu buồn như trời trở gió
Sân trường lẩn thẩn bước chân hoang
Mắt tìm dấu cũ hồn xa vắng
Vô thức tìm ngang lối điệp vàng.

Tháng sáu em ngồi hong tóc ướt
Cầu ao giũ áo lá me rơi
Tôi chát buồn cau lời nghẹn nói
Vô tình em đẹp nét cười tươi!

Tháng sáu trời như dường thấp lại
Nửa hồn nắng nỏ, nửa hồn mưa
Mai kia đến lớp tôi còn có
Một chút niềm mơ để đợi chờ?

LÂM TẺN CUÔI

Niềm Vui Ngày Khai Trường

Nắng sớm sân trường vương áo mới
Rộn rịp niềm say bước tựu trường
Bạn cũ vui vầy lời thăm hỏi
Ba tháng hè xa có nhớ nhung?

Xa vắng còn nhau dòng lưu bút
Phút giây gặp lại rạng niềm tin
Cô bé mùa qua còn thắt bính
Bây giờ tóc xõa dáng xinh xinh!

Trống thúc vang vang giờ hành lễ
Cờ bay phất phới gió ban mai
Rợp trời áo trắng ngày khai giảng
Rộn rã niềm vui nối bước dài…

Lên lớp tìm nhau bàn học cũ
Chợt nghe khúc khích nhóm nữ sinh
Giật mình lớp bỗng dường quen lạ
Cô bé bàn bên thoáng ngẩng nhìn

LÂM TẺN CUÔI

Nhạt Nắng

Hương thầm hoa cánh nhỏ
Bên thềm gió ngẩn ngơ
Tôi tìm phương nắng cũ
Tình xa ngàn âm xưa!

Cúc tần ai xanh lá
Miên man khúc ao nhà
Thềm xưa giờ lạ lẫm
Tóc xưa chiều mây pha…

Nét quen hồn bất chợt
Áo dài thương lối qua,
Ngập ngừng trang sách cũ
Ép khô ngàn bướm hoa…

Ngõ xưa buồn lạc dấu
Thoáng tóc đuôi gà nghiêng
Tôi một hồn xuân rối
Ai nắng nhạt ru thềm!

LÂM TẺN CUÔI

Ngày Nhập Học

Sân trường rợp bóng bao tà áo
Trắng cả triền sân rộn rã lòng
Ba tháng hè qua hồn thư thả
Một mùa học mới lại bâng khuâng .

Cô bé má hồng che nghiêng nón
Trong sáng niềm mơ giữa ánh nhìn
Bạn cũ đông vui ngày họp mặt
Tíu tít chào nhau trong nắng lên…

Những ngày đợi học đầy xao xuyến
Cứ buồn trống vắng nỗi chia xa
Nay ta gặp lại nơi trường cũ
Nỗi nhớ tìm nhau quá đậm đà!

Trường cũ thân thương dường chợt mới
Tường vôi, ngói đỏ, bóng cờ bay
Như hồn thiếu nữ trong năm học
E ấp cùng nhau ước mộng đầy…

LÂM TẺN CUÔI.

Ngẫu Nhiên

Cô bé tan trường vào quán nước
Thìa cà phê khuấy đá lanh canh
Tay cầm quyển Hoá nhìn chăm chú
Mặt bàn - trang giấy giải phương trình!?

Tôi chiều quán vắng nhìn ngơ ngẩn
Dáng bé duyên thầm bé biết không
Mà sao mắt bé dường len lén
Nhìn khẽ về tôi thoáng má hồng!

Cô bé mơ màng trong tiếng nhạc
Tuổi hồng có biết chuyện tình yêu
Mà mắt long lanh dường xao xuyến
Có đượm hồn mơ mộng ít nhiều?

Thôi nhé tôi về ươm nỗi nhớ
Mộng thời trăng cũ dáng thương thương
Có thêm một nét xinh trong nhớ
Ngẫu nhiên quán nước buổi tan trường .

LÂM TẺN CUÔI.

Muốn Làm Cỏ May

Phố nhỏ hồn mơ xưa
Tình qua ngàn nỗi nhớ
Hồn em giương cánh gió
Ru niềm tóc mây bay!

Bất chợt chiều mơ say
Mắt đầy em hoa thắm
Bồi hồi anh lặng ngắm
Nghe thương thương muôn trùng…

Em đi trời mông lung
Nắng buồn mây tĩnh lặng
Ru anh hồn trĩu nặng
Nhớ nhung tìm chân mây.

Muốn làm bông cỏ may
Bám hoài em áo đỏ
Tình anh gai góc đó
Giấu mình trên lối em!

LÂM TẺN CUÔI

Mưa Hè...

Thì thầm mưa nhỏ thì thầm
Tôi buồn đăm đăm nỗi nhớ
Điệp vàng rưng rưng trước ngõ
Bạn bè có nhớ tôi không?

Thì thầm mưa nhỏ giọt buồn
Ngập ngừng lần trang lưu bút
Giấy thơm còn tươi nét mực
Ngỡ dường xa cách từ lâu!

Sân trường từ biệt hôm nào
Hôm nay mưa sầu giăng lối
Tóc mai em dài bao sợi?
Mà mưa bay rối hồn tôi …

Thì thầm từng giọt mưa rơi
Gợi lời phượng hồng giã biệt
Tôi ngồi lặng thầm hối tiếc
Những ngày đến lớp thật vui.

Gió lùa mưa bụi chơi vơi
Điệp vàng đọng mưa cánh lả
Rùng mình chợt nghe buốt giá
Xa rồi đường lá me rơi!

LÂM TẺN CUÔI.

Mưa Đầu Mùa

Mưa đầu mùa có thấm ướt sân trường
Để lấm gót học trò em đến lớp?
Một chút hạ trong tôi dường nóng bức
Tuổi mơ hồng chắp cánh đã bay xa!

Thoáng mưa đầu như em bước chân qua
Chân tíu tít rộn ràng tà áo trắng
Tôi tìm lại trong tôi niềm sâu lắng
Chút tình xưa nghiêng đổ giọt mưa buồn…

Em qua nhà tôi ngắm dáng thương thương
Tóc thề bay bồng bềnh trong gió mới
Mà cứ ngỡ hồn xưa đầy tóc rối
Bóng tình xa dang dở mộng mơ đầu!

Mưa đầu mùa như em bước qua mau
Cũng tưới mát dẫu đất cằn cỏ úa
Tôi nhìn em chợt hồn xanh mầm cỏ
Ngỡ như mình sống lại thuở mưa xa...

LÂM TẺN CUÔI

Mưa Dầm Tháng Chín

Mưa dầm tháng chín trời u ám
Bước mộng đường mơ đến cổng trường
Em tóc mai thương xòa rũ trán
Tôi ngàn ao ước nẻo tơ vương…

Áo tơi giũ mãi sân trơn ướt
Giũ sạch phương trời mây xám giăng
Tiện tay em giũ bay tà áo
Sáng rực triền sân sắc trắng ngần?

Tiếng mưa rả rích niềm chi nhỉ,
Mà tiếng cười khúc khích bên hiên
Mười năm chung lối trường mơ ấy,
Tháng chín nhìn nhau lặng lẽ tình!

Mưa dầm tháng chín lùa hơi lạnh
Vào niên học mới thoáng vu vơ
Em bên lớp đó hồn xao xuyến
Tôi học phòng đây lẩn thẩn chờ…

LÂM TẺN CUÔI

Mưa

Mưa nghiêng trời gió bay
Lạnh đầy hoa cúc đỏ
Em đi về phương nhớ
Bụi mù mưa bóng ai.

Tôi một hồn tóc mây
Rối đầy niềm trăng cũ
Áo xưa buồn trở gió
Trường xưa chiều lá bay!

Mùa thu vàng trẻ trai
Mắt nai hiền thiếu nữ
Cỏ bồng xanh nghiêng ngó
Đùn gió cuốn mây xa?

Mưa mù giũ khóm hoa
Xót lòng ta trong đó
Em một trời cúc đỏ
Chiều xa tình mênh mang…

LÂM TẺN CUÔI

Một Thời

Một thời áo trắng mơ bay
Một thời nắng gió ru hoài
Một thời em ngàn lá biếc
Tơ hồng quấn quýt niềm say…

Một thời tôi tìm bóng mưa
Tóc mây rũ mọng bơ phờ
Hạ đầy em thay áo đỏ
Ru buồn những cánh phượng mơ!

Bây giờ hạ trắng vừa sang
Thoáng ai bước mộng ngỡ ngàng
Thướt tha dáng chiều em đó
Phải hồn năm cũ mơn man?

Hỡi mgười áo trắng tôi xưa
Dừng chân với nỗi mong chờ
Ồ không, em vừa thiếu nữ
Tan trường nét mộng ngây thơ.

LÂM TẺN CUÔI

Một Thoáng Nữ Sinh

Thu vốn buồn nên lòng muốn tìm vui
Mưa dầm mãi nên thèm đôi chút nắng
Em qua nhà một hồn tôi áo trắng
Mắt long lanh ngấn nắng thật trong lành.

Đông chợt về tôi thoáng gió khô hanh
Rụng chiếc lá trải đường mơ em bước
Tuổi thơ ngây em ươm đầy mộng ước
Tóc che nghiêng cặp sách dáng dịu hiền…

Thướt tha chiều em một thoáng nữ sinh
Say ánh mắt tôi nhìn mơ ước cũ
Ôi, hoa xưa đã rụng tàn một nụ
Em nở đầy có khỏa lấp niềm đau?

Dường bóng chiều có một chút xôn xao
Có một chút ngọt ngào, một chút đắng
Em khuất nẻo tôi quay tìm dĩ vãng
Nghe bóng tình bảng lảng giữa hồn tôi!

LÂM TẺN CUÔI

Lối Cũ Ta Về

Lối cũ ta về thương kỷ niệm
Áo xưa trắng rợp bóng sân trường
Cây bàng lá đỏ buồn như gió
Xao động lòng ai tuổi chớm thương!

Lối cũ ta về em chút nắng
Lao xao nỗi nhớ khóm hoa vàng
Hương xưa khỏa tóc hồn mê mãi
Vương chút tình xa mộng chứa chan.

Con đò sóng nước từ đôi ngã
Có ghé về thăm mỗi bóng xuân
Có còn chở nỗi lòng năm cũ
Dõi mắt tìm nhau lặng bến buồn.

Lối cũ ta về xuân đã chớm
Hái nụ mai dường nghe trẻ trai
Lục bình xuôi nước phương trời ấy
Có chở lời xưa thương nhớ bay!

LÂM TẺN CUÔI

Lạc Dấu Hoa Vàng

Tôi về lạc dấu hoa vàng cũ
Lạc bước đường mơ tuổi học trò
Mưa phùn ướt tóc thời chung lớp
Cứ dường lất phất nỗi niềm xưa!

Tôi về cảnh cũ chiều nhung nhớ
Áo trắng sân trường gợi bóng ai
Tóc thề con gái vờn trong gió
Phảng phất hương xa bóng đổ dài…

Em có còn ươm ngàn kỷ niệm
Những chiều tan học bước ven sông
Con đò bến đợi hồn xao xuyến
Tiễn bước nhau đi cứ lặng buồn.

Cách nhau chi nhánh con sông cái
Để bóng mây trôi dạt cuối trời
Mấy năm lối cũ vàng hoa cúc
Ngày về ngơ ngác nỗi chia phôi!

LÂM TẺN CUÔI

Lá Thu Vàng

Thu đã đến từ bao giờ hỡi nhỏ
Tôi lâu rồi xa vắng bước trường quen
Từ hạ trắng nắng xuôi miền ký ức
Chợt chiều ai áo trắng bước ngang thềm!

Mùa học mới nhỏ có còn cắp sách
Bước đường xưa đến lớp nét thương thương
Có ngơ ngác khi tìm bên dấu cũ
Bước chân ai xa cách nỗi ru buồn…

Nơi lớp cũ nhỏ có còn đùa nghịch
Ném qua bàn nỗi ước tuổi hồn nhiên
Viên giấy nhỏ gói bao lời thỏ thẻ
Tôi xa rồi ai nhặt chút niềm riêng?

Thu đã đến từ bao giờ hỡi nhỏ
Cho nơi này tôi đón thoáng vàng rơi
Thương dáng nhỏ qua cầu xưa lạc dấu
Lá thu vàng như nghiêng đổ lòng tôi!

LÂM TẺN CUÔI

Lá Sầu Đâu

Em buồn chi nhỉ, em yêu dấu
Khi tuổi mơ đầy bao bướm hoa
Sách đèn đang hộ tràn mong ước
Đừng vẩn vơ tình thương nhớ xa!

Tuổi em đang độ xuân phơi phới
Bước mộng đường mơ lắm ngọt ngào
Chẳng như tôi cứ lo toan mãi
Chiều tà đếm bước lá sầu đâu…

Từ độ tìm nhau lòng quyến luyến
Xa nhau gió bạt lạc phương về
Sầu đâu vin cánh buồn xa vắng
Bóng người thương nhớ cứ đê mê .

Thôi em trường đó đừng vơ vẩn
Cứ dệt mơ đầy trong mắt say
Mặc tôi tìm bóng sầu đâu mãi
Mộng tưởng chiều vơi tiêng thở dài!

LÂM TẺN CUÔI

Hồn Nhiên

Áo dài bên góc phượng xanh lá
Quán nước tan trường bé ghé chân
Tóc mai bết trán trưa đường nắng
Phượng chưa trổ nụ đón hè sang!

Thẩn thơ bé khuấy thìa khua đá
Khuấy động lòng ai mắt ngẩng nhìn
Xinh xinh nét bé tay ôm cặp
Chim hót trên vòm cây quẩn quanh…

Lá tìm mắt bé long lanh biếc
Lãng đãng buông thềm gió vẩn vơ
Ai dắt xe qua lòng bỡ ngỡ
Đường quen bước lạ bé hay chưa?

Phượng thôi đừng trổ hoa hè nữa
Để bé còn luôn bước nẻo về
Để tôi còn ngắm ngàn hoa nắng
Với bé hồn nhiên nghiêng nón che!

LÂM TẺN CUÔI

Hoài Niệm Giàn Hoa Giấy

Tôi viết bài hoa giấy của tôi
Của thời mơ mộng đã xa xôi
Bảo lòng giữ mãi màu hoa ấy
Ngọc nát, vàng phai chẳng đổi dời!

Trách ai khéo gợi nỗi niềm đau
Để cánh hoa xưa nhạt sắc màu
Đỏ, hồng, cam, trắng hay tim tím
Cũng chỉ là em có khác đâu?

Sao nỡ lòng ngăn hoa giấy rơi
Cho người ngang ngõ bước đơn côi
Khi tôi chỉ nhặt màu hoa trắng
Để ép vào tim nhớ một người.

Người ấy giờ xa như bóng mây
Dửng dưng nỡ để nhớ nhung gầy
Nỡ lòng khép cổng giàn hoa giấy
Cho buồn len giữa mắt người cay…

Lẩn thẩn chân buồn tôi hỏi tôi
Người thương bé nhỏ của tôi ơi,
Hoa xưa vẫn nét thơ ngây cũ
Hay chiết nhành sang cổng khác rồi!

LÂM TẺN CUÔI

Hoa Thạch Thảo

Thạch thảo buồn chi tím ngẩn ngơ
Hoa khơi nỗi nhớ tự bao giờ
Mà nắng chiều phai trên lối ngõ
Vương tóc thề bay rối cả mơ?

Hoa quyện vào tôi nỗi mộng hoài
Miên man nắng tím bóng chiều phai
Em đi nẻo khuất trời hiu quạnh
Tôi kiễng chân buồn mây trắng bay…

Thạch thảo giờ em gợi nỗi gì
Gợi thời xuân hửng nắng đắm mê
Của thuở chung trường xưa áo trắng
Hay là kỷ niệm buổi phân ly?

Ai đặt lời ca thạch thảo buồn
Ru bao niềm mộng cứ rưng rưng
Sắc hoa gợi nhớ niềm ly biệt
Tôi còn có em không, hỡi Xuân?

LÂM TẺN CUÔI

Hoa Huệ Trắng


Thôi em nhé hãy làm hoa huệ trắng
Thoảng hương thầm man mác giữa lòng tôi
Hạ đã qua và em đã xa vời
Sân trường cũ giờ chơi vơi nỗi nhớ!

Ngày khai giảng mắt nhìn nhau bỡ ngỡ
Cỏ sân trường đan rối tóc mơ xưa
Con đò thương đã tách bến ngẩn ngơ
Hay con nước lớn ròng chưa kịp đến?

Tôi chợt buồn giữa sáng nồng gió biển
Mặn bờ môi trong nhịp bước âm thầm
Áo dài bay rợp bóng cả triền sân
Sao người cũ lại vô tình vắng bước!

Em yêu dấu tôi vẫn còn đến lớp
Vẫn thầm mong em đến dẫu muộn màng
Trái tim nồng ấp ủ mộng bâng khuâng
Mơ em mãi hương hầm hoa huệ trắng…

LÂM TẺN CUÔI

Hoa Giấy

Hoa giấy tôi nhìn sao mỏng mảnh
Như tình đôi lứa chớm thương yêu
Gió ru khe khẽ lung linh cánh
Man mác lòng tôi mỗi nắng chiều .

Tuổi em mới lớn vô tư quá
Đâu biết tôi buồn nhặt xác hoa
Nâng niu nỗi nhớ khi ngang ngõ
Kín cổng nhìn hoa chợt nắng tà!

Mỗi khi trống thúc giờ tan học
Khác lớp nên thường lỡ bước theo
Lắm hôm áo trắng xa tầm ngắm
Ngang nhà hoa giấy cứ xiêu xiêu…

Hoa giấy có mấy màu em nhỉ,
Đỏ, hồng, cam, trắng… bấy nhiêu chăng?
Tôi qua nhà nhắm giàn hoa ấy
Muốn ghé ngại em biến sắc thầm!

LÂM TẺN CUÔI

Hoa Bần Đỏ

Em qua áo trắng tình xa ngái
Tôi ở nơi này nắng gió phai
Bần xanh hoa đỏ thời thơ dại
Chấm cùng muối ớt cứ chua cay…

Cái thuở nhà chòi xa như nhớ
Công chúa cài hoa đỏ tóc thề
Có kẻ theo đòi dâng sính lễ
Bình bát dầm đường - công chúa chê!

Bắt con còng gió bao màu sắc
Dọc hàng giá dại, cóc kèn leo
Ô rô cào xước da tê tái
Em về trái mấm gió nương theo.

Tôi về chốn cũ trường xưa ấy
Tìm chút niềm xa để chạnh lòng
Ven bờ sông cạn bùn trơ đáy
Em ở nơi nào, có nhớ không?

LÂM TẺN CUÔI

Hè Xa Vắng

Bây giờ em như mây cuối sông
Cho tôi sóng dậy ở trong lòng
Ta đi chưa suốt mùa thương nhớ
Con đò đã tách bến chờ mong!

Phượng đỏ mười năm tím ngõ hồn
Trường xưa áo trắng rợp trời thương
Tóc bay trong nắng vàng heo hút
Ngỡ thoáng hương xưa phảng phất lòng…

Gió hỡi còn chăng những dấu xưa
Mà hoa buồn rụng giữa niềm mơ
Tiếng ve thảng thốt trời xa vắng
Mộng cũ còn chăng nỗi thẫn thờ?

Bây giờ tôi như nắng chói chang
Mỗi lúc hè sang cứ ngỡ ngàng
Tiếng ve, bóng phượng thường da diết
Bức bối niềm xưa bao tháng năm.

LÂM TẺN CUÔI

Hè về
Cành phượng vĩ
Rưng rưng tiễn biệt…

Hè về
Ngập tràn niềm da diết
Tiếng ve sầu!

Tôi đã qua rồi cái thuở ước ao
Thuở cắp sách đến trường, bâng khuâng nắng đổ
Thuở thương nhớ dạt dào mạn thuyền sóng vỗ
Ve gọi hè, phượng gợi nỗi phân ly.

Bây giờ mỗi khi
Đi ngang trường phất phơ tà áo trắng
Một nửa lòng nôn nao, một nửa hồn xa vắng
Ngơ ngẩn mãi thời qua…

Bây giờ cứ nghe lòng xót xa
Khi phượng nở ven đường đong đưa nắng
Con tim dường hụt hẫng
Khi bước ngang trường không bóng áo trắng, tóc mơ bay!

Cuộc đời như bóng mây
Lửng lơ tiếc hoài thời thơ dại
Thời học trò hồn nhiên biết mấy!
Cứ xa dần theo từng mùa phượng nở, tiếng ve ran…

LÂM TẺN CUÔI

Hạ Ơi

Hạ chợt về nơi đầu ngõ lao xao
Hoa phượng đỏ nao nao niềm xưa cũ
Nắng hoe vàng tóc em thời tuổi nhỏ
Chơi trốn tìm… Tuổi mộng đã về đâu!

Ta mãi tìm mộng ước càng xa nhau
Gió một thuở thổi vào tim len lén
Hoa phượng vẫy tiếng ve sầu đưa tiển
Hạ hồng vàng ủ bước mộng chia xa…

Cánh chim trời mỗi sáng cứ bay qua
Mùa học mới bỗng mịt mù tăm cá
Em nắng hạ xuôi đò quê êm ả
Cho thu vàng ươm cánh lá trường mơ?

Tôi bây giờ phượng cháy đỏ niềm xưa
Em chợt đến, chợt đi đầy ẩn niệm
Mưa thấm đất - giọt mưa đầu thánh thiện
Mãi khơi dòng mạch tiếc nuối, Hạ ơi!

LÂM TẺN CUÔI

Giáng Sinh

Chuông giáo đường vọng tiếng ngân nga
Em gót chân son áo lụa là
Đêm Chúa ra đời - đêm trẩy hội
Dòng người chen chúc nguyện hương xa...

Tôi như chiên lạc thảo nguyên buồn
Cỏ ngút chân trời heo hút sương
Gặp em như trái đang mùa chín
Lẩn thẩn mơ hoài ai biết không!

Ngã rẽ nhà em góc giáo đường
Đài trang dáng nhỏ bước thương thương
Kìa em, máng cỏ đêm linh hiển
Cành thông sáng rỡ mộng thiên đường?

Thánh thiện vô cùng ánh mắt em
Giáng sinh xiêm áo lộng hoa đèn
Tôi người ngoại đạo nhìn em bỗng
Tin rằng Chúa đã ngự trong tim.
LÂM TẺN CUÔI

Hạ Nhớ

Tháng tám mưa dường không ngớt hạt
Hạ buồn qua phố nhớ gì không
Tôi mang một chút hồn xa vắng
Đón gió trời xa ủ phượng hồng!

Trường yêu giờ vắng ngàn chân bước
Mái rêu, tường nhạt phủ màu mây
Học trò qua đó mong hồi trống
Hạ trắng niềm mơ nén thở dài?

Tháng tám chờ nhau ngày nhập học
Tóc dài ai thả nỗi tình xưa
Bạn bè xa cách đầy nhung nhớ
Vọng tiếng ve ran chợt thẫn thờ.

Tháng tám chờ ai chiều trở gió
Ngàn năm hạ nhớ có vui đâu
Tôi mơ áo trắng em còn mãi
Phơ phất mùa thương mắt ngọt ngào.

LÂM TẺN CUÔI.

Đường Tan Trường

Đường tan trường nhè nhẹ bước chân
Hương tóc thoảng xuyến xao niềm mộng
Ta bên nhau gió chiều lồng lộng
Sách học trò thơm những ước mơ…

Ba tháng hè xa cách ngẩn ngơ
Giờ gặp lại vu vơ cái nhớ
Tà áo bay cuốn theo chiều gió
Mắt nai hiền bẽn lẽn tìm nhau.

Nắng ven đường ru lá lao xao
Em bỗng chạm khẽ rào dâm bụt
Cánh chim xanh giật mình bay vút
Mang tiếng chiều rộn rã lòng nhau…

Giờ chia tay cỏ rối chân mau
Mai ta lại dạt dào nẻo bước
Sách học trò có là sách ước
Chiếc đũa thần em đã cầm tay?

LÂM TẺN CUÔI

Độc Hành Tháng Sáu

Tháng sáu hè về rơi gốc phố
Giọt buồn lất phất nhớ quanh quanh
Tiếng ve rả rích hồn xa vắng
Phượng đỏ rưng rưng rũ cánh mềm!

Hàng cây đứng lặng trời mơ cũ
Áo trắng xưa sao chẳng đến trường
Lang thang tôi bước trên hè phố
Nghe lá khua cành thuở vấn vương…

Tháng sáu tìm về khơi kỷ niệm
Mơ em cánh lá đã chao nghiêng
Tôi bên gốc phượng nghe già cỗi
Đón lá vàng rơi lẩn thẩn tình!

Tháng sáu chim trời chưa trở lại
Mơn man tóc dỗi thuở mười lăm
Thời gian ngơ ngác ru thương nhớ
Trong bóng hoàng hôn tím lặng thầm.

LÂM TẺN CUÔI

Đã Mãi Trôi Xa

Xuân đã về nhỏ có nhớ gì không
Khi đào trổ sắc hồng bên cửa sổ
Đêm học bài nhỏ có còn lơ đễnh
Ngóng sang đường nơi tôi đứng ngu ngơ!

Trăng bên thềm hát khúc điệp khúc vu vơ
Quanh quẩn mãi gió tìm vì sao lạc
Hương hoa sứ rỡ ràng bao ánh mắt
Thoáng mây bay cửa sổ khép bao giờ…

Nơi quê nhà nhỏ còn có như xưa
Thắt tóc bính đong đưa hay làm dáng
Đường đến trường tôi theo lưng bóng nắng
Lá vô tình ru khẽ nỗi xanh xao .

Tôi đêm nào cũng bó gối đếm sao
Trăng bóng nhỏ dạt dào niềm thương mãi
Mang nỗi nhớ khép thầm trang sách lại
Tuổi học trò đã mãi mãi trôi xa?

LÂM TẺN CUÔI

Có Ngàn Đêm

Người đi qua buồn tênh
Lớp học ngàn cửa sổ
Tôi một hồn nghiêng ngó
Tóc bay chiều mây trôi

Gió ngàn cơn người ơi,
Lạnh vai mềm con gái?
Tôi tìm quanh quẩn mãi
Cách trường áo trắng ai

Mắt ngàn con tình say
Áo dài mưa cuối phố
Ai theo hồn lá đổ
Hạ nồng tuổi tình mơ

Sách đèn ươm hồn thơ
Nhớ nhung thầm hôn gió
Dáng mềm em lối ngõ
Có ngàn đêm mộng du…

LÂM TẺN CUÔI

Con Đường Kỷ Niệm

Em vẫn đi về con đường ấy
Hàng me lá rụng lối sân trường
Tay nghiêng cặp sách buồn qua phố
Từ độ mưa chiều xa nhớ thương.

Con đường có chút mưa xuân cũ
Gió lạnh se vai nép bóng về
Hơi ấm tìm say hồn thiếu nữ
Bây giờ ngõ vắng nhớ đê mê…

Tôi vẫn thương về con đường ấy
Nơi hoa chiều tím mắt em buồn
Đưa nhau đến lớp thường vơ vẩn
Em hỏi rồi mai xa cách không?

Ta từ chuyển lớp đường đôi ngã
Con đường kỷ niệm bỗng mang mang
Em vẫn đi về con đường đó
Có ngắt hoa thầm dấu
lệ chăng!

LÂM TẺN CUÔI.

Còn Đâu Lối Về

Bóng chim én liệng ngang trời
Anh đào vừa trổ hoa ngời lập đông
Với mùa gió chướng bên song
Tóc xa em có còn hong mộng thầm?

Nắng chiều tôi cứ tần ngần
Nhặt từng cánh lá muộn màng lối xưa
Mắt buồn lá khép niềm mơ
Cây sầu đông có ngẩn ngơ tình người!

Bóng mây trắng lửng lơ trời
Phải chi én lượn lại thời tuổi xuân
Đưa nhau qua phố hoa hồng
Dấu tình gai góc vẫn còn trong mơ…

Tôi từ nắng nhạt mưa thưa
Bay theo cơn gió lãng du cuộc tình
Đôi khi sóng bể gập ghềnh
Dừng chân ru nắng một mình chơ vơ.

Dường em chốn cũ bây giờ
Sầu đông cội đắng thẫn thờ lòng nhau
Phân vân tán mộng phương nào
Thời ta áo trắng còn đâu lối về!

LÂM TẺN CUÔI

Chùm Hoa Phượng

Tháng tư nắng đầy bức bối
Chùm hoa phượng đỏ lưng chiều
Ru tôi một thời áo trắng
Có trời tóc gió nâng niu…

Tháng tư xưa về chung lối
Em cầm chùm phượng trao tay
Mắt thầm bao niềm áy náy
Tìm nhau hoài bước hao gầy!

Bây giờ chùm hoa phượng đỏ
Thình lình gọi thoáng hè xa
Bóng mây lưng trời nhẹ bỗng
Tôi về gốc phượng chiều pha?

Tháng tư phượng vừa trổ nụ
Sao chiều phong kín hồn mơ
Còn ai trao chùm hoa phượng
Ngày xưa, em đó…Ngày xưa…

LÂM TẺN CUÔI

Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2007

Chim Cánh Cụt

Chiều quán nước em xem phim tài liệu
Lối tan trường em ghé bước thường khi
Tôi quanh quẩn gốc si già đối diện
Đối meo lòng chẳng nỡ bước chân đi!

Gió mười tám xuân thì hoa vẫy gọi
Tóc trâm cài khép nép nỗi niềm riêng
Mưa áo trắng ru mềm lòng con gái
Mắt tơ vương thơ thẩn mộng sách đèn.

Em bước nhỏ ngõ hồn tôi ngây dại
Tuổi học trò mang máng thoáng suy tư
Mây tóc bay nối đuôi dài thương nhớ
Chân lang thang ngơ ngác nỗi mong chờ…

Chợt hoàng hôn lặng lờ ru ảo giác
Nhá nhem như em sánh bước ai rồi
Tôi thảng thốt hóa thành chim cánh cụt
Em mãi làm băng tuyết giữa lòng tôi!

LÂM TẺN CUÔI

Cánh Diều Tuổi Mộng

Đã bãi trường chưa hỡi bạn bè
Cho ta về với cánh diều quê
Bỏ công đèn sách bao ngày tháng
Thả hồn bay bổng giữa triền đê!

Tuổi mộng thần tiên ước những gì
Trời xanh chắp cánh bóng chim di
Lên cao cao mãi diều căng gió
Rộ tiếng reo vui rộn bước hè…

Một thoáng mơ màng phượng thắm tươi
Ồ, em nghiêng nón mím môi cười
Tôi dường tim chợt thầm xao xuyến
Ve sầu ra rả tiếng đàn vui!

Bạn nhé, ngày mai cách biệt rồi
Đôi dòng lưu bút tiếng chia phôi
Thoáng buồn bỗng chốc vui hè đến
Với cánh diều thơ tuổi mộng ngời.

LÂM TẺN CUÔI

Cảm Xúc Tựu Trường

Có chút gì để quên chăng
Trong những bộn bề nỗi nhớ
Khi hè qua còn bỡ ngỡ
Theo bước chân buổi tựu trường!

Có một chút gì thân thương
Nơi sân trường màu áo trắng
Say như hồn thu tóc ngắn
Xa rồi ánh mắt em mơ?

Lặng tìm thoáng gió ngu ngơ
Giữa xôn xao lời bè bạn
Nghe tâm tư nào sâu lắng
Khi nhìn cánh bướm lượn bay…

Sắc hoa nào đã nhạt phai
Cho người đi chưa trở lại
Rưng rưng tôi cùng hoa giấy
Nhẹ rơi trải bước sân trường!

LÂM TẺN CUÔI.

Buồn

Em buồn như dòng sông
Chảy trong hồn thương nhớ
Em buồn như cánh gió
Hờn nhau chiều quanh quanh

Tôi buồn mây trời xanh
Nổi trôi lòng tan hợp
Tôi buồn soi giọt nước
Ru nhau tình mong manh

Bóng mưa dường chao nghiêng
Trong nỗi niềm man mác
Tìm nhau qua ánh mắt
Biết ai buồn hơn ai

Tôi buồn vạt nắng mai
Trải đầy bao lối mộng
Tôi buồn say gió lộng
Ngọn tóc bồng em qua…

LÂM TẺN CUÔI.

Bóng Hạ

Cỏ hát thầm bao năm trong lòng đất
Giọt sương buồn chợt mát bóng ban mai
Em nắng nhạt tàn phai cơn mộng cũ
Tôi qua thềm gió giũ lá vàng bay…

Nghe chợt lạ dường ai ngồi hong tóc
Bóng mây xưa nhẹ lướt cánh chim rồi
Bên tán phượng lật hoài trang lưu bút
Tiếng ve sầu xa vắng nỗi lòng tôi!

Tôi vẫn nhớ vẫn thương đầy bóng Hạ
Dẫu mùa em gợi nỗi cách xa buồn
Vẫn tha thiết hồn ngây ngây nắng nỏ
Đợi mưa rào thấm ướt thoáng tình suông

Ngôi trường nhỏ rợp trời thương áo trắng
Tôi về qua lẳng lặng nắng sân trường
Trong gió mới mùa thi đầy ước vọng
Có hồn tôi năm cũ vấn vương không?

LÂM TẺN CUÔI

Bến Xưa Buồn

Như mắt bé lung linh trời mây xám
Gió ngang nhà đón áo trắng chiều thương
Bên thềm cũ bước trường xưa bất chợt
Mưa giăng ngang ký ức thuở ru buồn!

Say nét bé một thời nghiêng mộng ước
Nắng lưng trời nhuộm thắm má hây hây
Tôi lặng lẽ ươm sợi dài thương nhớ
Chiều xuân xa nắng chợt ấm sông đầy…

Thương bóng bé tay dầm giờ tan học
Con đò xuôi chiều tím ráng chân trời
Tôi bến đợi thẫn thờ hồn xưa cũ
Ai xa vời có biết nỗi lòng tôi?

Chiều bóng xế có ngang thềm mơ cũ
Sóng âm vang nỗi nhớ đến bạc đầu
Bông điên điển vàng ươm triều nước lớn
Bến xưa buồn một chút nắng tìm nhau!

LÂM TẺN CUÔI

Bâng Quơ

Chiều qua ngõ trường em
Tóc mềm khung cửa lớp
Vô tình em khẽ ngước
Bâng quơ nắng ru thềm…

Tôi ở lối đường bên
Nơi góc si già đó
Chiều chiều xô rào ngó
Dáng áo trắng ngang nhà.

Cô nữ sinh thướt tha
Mắt ngoan hồn nhiên thế
Má hồng như e lệ
Bước ngập ngừng đường mơ?

Ai ngỡ ai dại khờ
Mà nhìn nhau luống cuống
Chiều qua trường em muốn
Gởi gió vờn tóc bay!

Hương đầy hoa móng tay
Nơi cổng trường khép nép
Hái thầm nụ lá biếc
Tôi về hồn bâng khuâng…

LÂM TẺN CUÔI

Ánh Mắt Sân Trường

Long lanh sóng mắt nắng sân trường
Mùa thu song cửa dáng em thương
Rộn ràng áo trắng vui chân sáo
Bước mộng hồn tôi cứ ngập ngừng…

Một niên học mới lại bâng khuâng
Dõi bước chân nhau đếm lá vàng
Em nhé dù không chung khối lớp
Vẫn đầy ánh mắt nắng triền sân!

Cô bạn hồn nhiên khoe cặp mới
Em khoe mắt biếc, nét cười duyên
Có ai khoe được hồn nhung nhớ
Suốt tháng hè xa mấy nỗi niềm?

Tôi về trong nắng thủy tinh trong
Bắt gặp em say thoáng má hồng
Cô bé tan trường tôi ước mộng
Có cùng dạo bước với tôi không…

LÂM TẺN CUÔI

Xuân Xa Quê

Có lẽ bây giờ nơi chốn cũ làng quê
Em đang trách anh vô tình quá đỗi
Bao ngày qua không một lời thăm hỏi
Chưa một lần quay lại lối trường xưa …

Cây mai vàng giờ chắc trổ hoa thưa
Cành đào cũ có còn đơm say nụ
Em xuân xưa nép mình bên song cửa
Hẳn mỏi mòn ngóng đợi bước chân quen?

Có bao giờ em hiểu được lòng anh
Khi gió rét xuân về nơi đất lạ
Nhớ da diết niềm quê xa khói tỏa
Bóng lam chiều man mác mãi lòng nhau.

Anh ra đi từ độ nắng lao xao
Mang hoài bão dạt dào miền quê cũ
Gió phương xa cuốn anh rời thương nhớ
Bụi thời gian cứ phủ lối đi về!

Nơi quê nhà em khép nép lũy tre
Có nghĩ ngợi bóng xuân thì qua ngõ
Anh mang theo hành trang câu vọng cổ
Ngọt môi mềm em hát buổi chia xa.

Mây ngang trời anh ngơ ngác mơ hoa
Ngày tết đến bên nhành đào trắng rụng
Gió se se hắt hiu ngàn cơn mộng
Tóc thề xưa hương thoảng mãi bên lòng!

Có lẽ anh bây giờ với nỗi long đong
Càng mong ước ngày sẽ về quê cũ
Nơi cầu ao có người em bé nhỏ
Mắt vương buồn tha thiết nỗi lòng anh.

Mùa xuân này em có biết không em
Anh chỉ ước một miền quê êm ả
Có nét cười em mênh mang khói rạ
Đêm đốt đồng ấm cả nỗi lòng nhau…

LÂM TẺN CUÔI.

Xa Bay Niềm Thương Nhớ

Có dịp nào em ghé lại nơi tôi
Thăm ngõ cũ một thời ta thương nhớ
Áo mơ bay em qua cầu Hóng Gió
Để ngàn năm mây trắng mãi lững lờ…

Tôi bao chiều khẽ hát khúc mơ xưa
Lên dốc dựng cầu Kim Sơn mệt lử
Tìm dáng em áo tan trường rợp phố
Trong hương thầm nét duyên dáng nữ sinh!

Ta một lần ngõ phố bước quanh quanh
Nghe sóng gọi bồng bềnh xuôi phía biển
Nơi Nhà Mát bên tượng Bà linh hiển
Tóc thề bay ngơ ngẩn mãi trong lòng.

Đến bây giờ ta còn được gì không
Mơ hái lộc khi xưa chùa Xiêm Cán
Để đi đâu cũng nhớ về hương nhãn
Vị ngọt thơm riêng biệt của quê mình.

Ta đếm thầm sóng bước nỗi niềm riêng
Nắng tim tím bên liếp hành Giồng Giữa
Em cho tôi nét cười say muôn thuở
Dẫu mơ phai tôi vẫn mãi thẫn thờ…

Em khẽ đùa xứ sở mình giàu xưa
Chiều đón gió ven sông lầu Công Tử
Mắt tìm nhau ánh trăng vàng cổ độ
Dấu hồn xưa ngói đỏ có rêu phong.

Chợt một lần cơn sóng tấp sang sông
Tôi thảng thốt bóng mây trời Bình Thủy
Dòng sông Hậu hiền hòa neo bến nghỉ
Khóm lục bình trôi nổi mãi lòng ai?

Có khi nào em trở lại nơi đây
Xây kỷ niệm một thời bao trăn trở
Áo mơ xưa em qua cầu Hóng Gió
Tóc mây chiều thương nhớ đã xa bay …

LÂM TẺN CUÔI.

Vu vơ

Hạ đã mười năm phượng buồn rũ cánh
Gió chiều xa tít tắp tận phương nào
Người ở lại nghe hồn dâng sóng cả
Bóng chim trời đã vút khỏi vòm cao!

Cây mang nhớ khua cành lao xao mãi
Lá tàn thu rụng trải bước mơ thừa
Em áo trắng một thời trăng xõa tóc
Để bây giờ mây xám nỗi vu vơ…

Dòng sông cũ đò thương vừa tách bến
Dấu trường xưa nắng bỗng tím bên thềm
Ai bước hẫng cây đòn dài sông nước
Cho lục bình trôi nổi cánh hoa em?

Phượng mười năm sân trường xưa vẫn đỏ
Trái tim say vẫn bỡ ngỡ mong chờ
Chim cánh mỏi có bao giờ trở lại
Mà ven đường mong tiếng hót ban trưa…

LÂM TẺN CUÔI.

Về Quê Cũ

Nơi đầu ngõ cánh mai vàng đã nụ
Em có về quê cũ đón xuân chăng
Nơi nỗi nhớ miên man hồn thương mãi
Một thời ta áo trắng mộng mơ thầm…

Nơi đáy sông nước ròng con còng gió
Ngoi mặt bùn nghiêng ngó mảnh trời xanh
Cơn sóng vỗ chợt giật mình lẩn khuất
Tiếc nuối thầm trong thoáng mắt long lanh .

Nơi ta đứng riêng mình say gió lộng
Tóc thương đầy em thả nỗi buồn vui
Đêm trăng sáng ai tìm vì sao lạc
Hoa quỳnh hương thoang thoảng nét môi cười!

Nơi sóng vỗ mạn đò ngang dọc bến
Mỗi chiều đưa tan học nắng rưng rưng
Ngọn dừa khỏa chập chùng niềm say mộng
Bến sông xưa văng vẳng tiếng tơ lòng…

Ta ra phố bỏ trăng vàng bóng liễu
Rặng bần xanh hoa đỏ cứ băn khoăn
Nơi ngọn trúc mẹ hiền ta đứng đợi
Mỗi mùa xuân bóng xế lại nghiêng tầm.

Em có về giúp tôi nhen chút nắng
Gởi thời mơ áo trắng nẻo bạn bè
Thêm chút gió xuân thì thời trai trẻ
Chuyển giao mùa thế hệ bóng trường quê.

Em có về nếu còn mưa chốn đó
Nhớ tìm khơi lại chút thoáng mưa xuân
Chân cuống quýt chạy đùa không ướt tóc
Thời mơ qua lất phất giọt mưa phùn…

Nơi đầu ngõ nụ mai vàng đã trổ
Em có về quê cũ cố đừng quên
Niềm xa quê tôi nỗi lòng canh cánh
Gởi cùng em năm tháng mộng không thành!

LÂM TẺN CUÔI

Về Miền Hoa Nắng

Ngõ trường xưa ngỡ ngàng niềm thương cũ
Hạ bây giờ bóng nắng ngủ xa xăm
Tôi về ngang phượng buồn đang cháy đỏ
Hồn miên man ru thoáng mộng âm thầm…

Bên dấu cỏ đá cứ buồn như nhớ
Bước thềm xưa ngơ ngẩn tiếng ve sầu
Em áo tím qua cầu không trở lại
Gió cứ tìm miền hoa nắng lao xao!

Mây giăng buồn lửng lơ chiều bến vắng
Con đò xa chở nắng hạ xuôi giòng
Trang lưu bút tuổi hồng xưa đã khép
Phượng sân trường sao vẫn cứ rưng rưng .

Thôi giã biệt trường xưa đầy kỷ niệm
Ta chào em áo trắng thuở tan trường
Say bước mộng chợt đò thương lỡ nhịp
Nắng lưng chiều em luyến tiếc gì không?

LÂM TẺN CUÔI

Về Lại Láng Tròn

Xóm nhỏ cưu mang ngày thơ ấy
Mười năm xa cách có là bao
Về qua xóm cũ dường như lạ
San sát thuyền buôn dưới bến tàu…

Phố nối đường xuân ngày nhóm chợ
Nét xưa nẻo cũ lấp màn mưa
Tóc thề con gái bên song cửa
Cảm khái niềm xưa một tiếng đò!

Tuổi mộng còn không ngày trở lại
Tình làng nghĩa xóm rượu nồng cay
Tiếng chào thân thiết bao vồn vã
Tóc bạc hoa râm nén thở dài…

Xa cách hồn mang niềm cố xứ
Về thăm nắng nhẹ bỗng nghiêng chiều
Láng Tròn một thuở ru hồn mộng
Xuân thoáng mây bồng đến Bạc Liêu .

LÂM TẺN CUÔI

Về Bến Cũ

Nắng lên bến cũ bước ta về
Sóng giạt bờ bên gió tỉ tê
Chiều ngợp ven sông lục bình tím
Mang mang mây xám rợp trời quê!

Xuồng xưa rời bến tự khi nào
Ta về hát lại khúc đồng dao
Lối xưa vẫn rợp trời áo trắng
Tóc bạc mây chiều dạ xót đau?

Nét cười ai đó mãi đong đầy
Ru bước phiêu bồng hoa nắng say
Vội vàng lá khép lời ly biệt
Ta về góp nhặt gió mây bay…

Ngõ quê vồn vã tiếng ân tình
Ấm nồng một thoáng gót phiêu linh
Xuồng xưa bến cũ hồn xa vắng
Mưa chợt buồn giăng xưa tóc em.
LÂM TẺN CUÔI

Truyền Thuyết

Tôi tìm lại truyền thuyết của loài chim
Cánh chim phượng lót đời khi nắng tắt
Để một mai giữa quế - hồi thoát xác
Thành phượng non lộng lẫy nắng ban chiều .

Tôi tìm lại truyền thuyết một tình yêu
Ngỡ trái tim chết khi tình dang dở
Nhưng em đến chợt hồn tôi bỡ ngỡ
Gợi trái tim yêu đến những hai lần!

Tôi tìm lại truyền thuyết dưới vầng trăng
Bóng Hằng Nga đêm hiện về trong mộng
Khúc Nghê Thường có ru say trầm bổng
Mà đam mê thương nhớ đến điên cuồng?

Tôi tìm lại truyền thuyết những giọt sương
Của tinh thể đất trời ngưng kết lại
Ngỡ sương mát ươm mầm cây xanh mãi
Hóa sương tan trong bóng nắng chan hòa…

Tôi tìm lại truyền thuyết một loài hoa
Đóa hoa quỳnh tượng trưng tình trong trắng
Nhìn cành giao chứa chan hồn câm lặng
Giữa đêm tàn hoa trắng nở rưng rưng?

Tôi tìm lại truyền thuyết những cánh ong
Mùa say mật đắm mê tình ong chúa
Ôi, tiếng gọi thiêng liêng luôn lần lựa
Rã rời bay rơi rụng cánh ong tàn!

Tôi tìm lại truyền thuyết nhành phong lan
Bám cây mục tỏa hương ngàn thơm ngát
Giữa thâm u núi rừng khoe muôn sắc
Đã thôi miên bao kẻ đắm say nhìn.

Tôi tìm lại truyền thuyết một nàng tiên
Tay huyền diệu rải nước thần hóa phép
Hóa tôi thành kẻ si tình oan nghiệt
Cứ quay cuồng trong tuyệt vọng ngàn năm?

Tôi nhìn lại truyền thuyết dãy sao Ngân
Nhịp Ô Thước tình Ngưu Lang – Chức Nữ
Nước sông Tương chứa bao niềm thương nhớ
Đầu cuối sông mà muôn thuở cách xa…

LÂM TẺN CUÔI

Trái Tim Năm Cũ

Chị thương mến, làm sao tôi quên được
Tiếng tơ lòng tan tác nỗi niềm thương
Tôi cứ mãi lỡ làng bao truyền thuyết
Ngỡ chim về tổ cũ sợ cành cong…

Người cuối bãi, kẻ chân trời góc bể
Gọi niềm đau chung lối nẻo xưa buồn
Con tim có não nùng đêm huyền thoại
Với những người con gái bước sang sông?

Sao không gian chẳng một lần siêu thực
Để tôi còn sống lại tuổi thơ ngây
Ai thả tóc trăng cài lưng thỏ ngọc
Một niềm thương, hai nỗi nhớ miệt mài….

Đời mấy nỗi bằng sinh- ly- tử- biệt
Tình chi sờn dang dở bước đò ngang
Hoa bất tử đa mang hồn thương nhớ
Dẫu chim trời cá nước có bặt tăm!

Trăng đã khóc không chỉ một lần đó
Nước soi buồn vẫn mãi lững lờ trôi
Thơ say tình tìm gì trong đáy nước
Mà tự trầm vụn vỡ ánh trăng rơi.

Gió thông thống niềm đau thương giã biệt
Mưa ngang trời rửa sạch nỗi chờ mong
Một người đi nửa trái tim tôi nhói
Nửa trái tim sao bỗng hóa lạ lùng!

Tôi vẫn nhớ, chị nào quên dĩ vãng
Mây âm thầm đan kín chuyện ngày xưa
Bên phiến lá giọt sương vừa rụng xuống
Lạnh run hồn khẽ chạm thoáng bơ vơ…

Thôi chị nhé, đành thôi đừng tự trách
Tình thương đau nên vạn thuở ru sầu
Ai góp gió một lời không thành bão
Để mưa thầm nhỏ lệ xuống tim đau!

LÂM TẺN CUÔI.

Tìm Dấu Trường Xưa

Tôi lặng thầm tìm lại dấu trường xưa
Nơi tuổi thơ tôi mang đầy kỷ niệm
Dây cóc kèn, ô rô giờ phủ kín
Mảnh sân trường xưa tôi vẫn rong chơi.

Đã qua lâu rồi cái thuở thật vui
Thuở chặt u vu tan trường đánh trận
Trái gai bia giả máu loang đỏ thắm
Ta rượt nồ đuổi giặc chạy quanh sân.

Đã qua rồi cái thuở tuổi bâng khuâng
Cơn nước lớn, nước ròng xuồng đưa đón
Trang vở trắng đầy hoa khô xác bướm
Cánh chuồn chuồn lượn giữa nắng và mưa…

Nay đã không còn mái lá trường thơ
Ngôi trường mới phía sau thị trấn đó
Giờ khang trang với tường vôi, ngói đỏ
Chỉ lặng thầm gợi nhớ dấu trường xưa .

LÂM TẺN CUÔI.

Nhớ Về Quê Cũ

Tôi về phố thị năm năm lẻ
Mãi nhớ quê nghèo bao nắng mưa
Nhớ chiều bắt cá bên đồng cạn
Canh chua cơm mẻ nấu rau dừa.

Nhớ khi đi học qua cầu khỉ
Áo dài thắt gút quấn quanh lưng
Em tay cắp sách, tay nghiêng vịn
Thoáng gặp, nhìn tôi mắt ngượng ngùng…

Bây giời chốn cũ trường xưa ấy
Em vẫn thân cò dưới ruộng sâu
Những buổi tan trường khi giúp mẹ
Có nặng lòng xa cách bấy lâu?

Tôi nơi này mỗi hoàng hôn xuống
Một hồn nghiêng nắng nhớ nhung đầy
Ngỡ tóc em dài mây cuối nẻo
Nối từng sợi nhớ gió tung bay!

LÂM TẺN CUÔI

Nhớ Thuở Mai Vàng

Em có nghe lòng se se lạnh
Khi chớm đông về gió lắt lay
Gợi bao niềm nhớ quanh quanh mãi
Chợt nở bên lòng một đóa mai.

Mai vàng mấy độ rồi em nhỉ,
Khi bước chung trường mơ bướm hoa
Có con chim nhỏ trên cành trúc
Hót tiếng ban mai thật mượt mà.

Có trưa lẩn thẩn chân hoang mãi
Cánh én chao nghiêng lượn giữa trời
Thoáng song cửa sổ em hong tóc
Tôi cùng mây trắng cứ chơi vơi ...

Có chiều tan học ngang đường rẽ
Lối ngõ nhà em hút bóng nhìn
Nghe lá khua cành man mác lạ
Mai vàng mơ nở nụ trong tim.

Tôi giờ phố thị chiều hoang vắng
Nhớ thuở mai vàng mộng ước say
Đò ngang một chuyến theo triều nước
Đã chở hồn tôi thương nhớ bay...

LÂM TẺN CUÔI

Nhìn Em Trong Mưa Bay

Nhìn em trong mưa bay
Mắt lung linh ngấn nước
Má hồng như say khướt
Ngại ngần khi nhìn anh…

Nghe tình dâng mông mênh
Ngỡ em là giọt nước
Chiều mơ anh hứng được
Uống sâu tận đáy lòng.

Chiều em nhớ anh không
Như anh đầy mong nhớ?
Lòng nghe như nổi gió
Ngó đùn mây trời xa…

Chiều mây có ngang nhà
Cho lòng anh nhắn gởi
Nỗi niềm thương vời vợi
Nhìn em trong mưa bay.

Nhìn em trong mưa bay
Tóc em dài nỗi nhớ
Dù chỉ là sợi nhỏ
Đủ buộc say lòng người …

LÂM TẺN CUÔI.

Ngẩu Hứng Mưa Đầu Mùa

Mưa đầu mùa lất phất nỗi lòng tôi
Cô nữ sinh thướt tha vừa qua phố
Gió cuống quýt tung bay tà áo nhỏ
Tôi ngỡ ngàng cứ tưởng dáng người xưa!

Lòng dặn lòng lúc chớm đến mùa mưa
Tôi lại nhớ một thời xưa, áo trắng
Thời trăng mơ trong veo tình bến vắng
Đã lâu rồi khuyết một nửa hồn tôi.

Suốt cuộc tình ta chỉ có mưa thôi
Mưa trú chân buổi đầu ta bỡ ngỡ
Mưa tíu tít quyện chân mùa thương nhớ
Mưa nhạt nhòa của thuở bước sang ngang…

Mưa đầu mùa như rải bụi lâm thâm
Cô nữ sinh hãy dừng chân một thoáng
Cho tôi ngắm lại thời xưa, áo trắng
Có một người như thế đó hồn nhiên!

LÂM TẺN CUÔI

Hoa Sen Tím

Qua ngõ cầu ao bước đến trường
Nhìn nhau ánh mắt cứ thương thương.
Hái hoa sen tím em cài tóc
Khúc khích cười duyên giấu thẹn thùng!

Nắng nhẹ lưng trời em biết không
Tôi như cánh gió vẩn vơ buồn
Miên man tóc nối dài như nhớ
Chát miệng giòn tan cọng ngó non.

Ai biết lòng ai dệt mộng vàng
Âm thầm đếm mãi bước lang thang
Và ai nghiêng nón hồn nhiên thế
Để kẻ nhìn theo cứ ngỡ ngàng?

Sen tím cầu ao, sen tím ơi,
Ai hái hoa mang chợ bán rồi
Để em vắng bóng hoa cài tóc
Và bước trường tôi bỗng lẻ loi!

LÂM TẺN CUÔI

Hoa Hoàng hậu

Dòng sông cổ tích xưa bà kể
Có quả thị thơm cô Tấm hiền
Ướm gót hài son thành hoàng hậu
Bao lần hóa kiếp trở thành tiên…

Rồi tiên mắc đọa nơi trần thế
Bám rễ thành thân cổ thụ già
Chợt xuân trổ nụ hoa hoàng hậu
Sắc vàng rực rỡ cả mùa hoa!

Em như cô Tấm trong truyền thuyết
Nét đẹp ngây thơ thật dịu hiền
Nón rơm cài cánh hoa hoàng hậu
Tan trường áo trắng cứ làm duyên.

Tôi nhìn ngơ ngẩn chiều qua phố
Bóng nắng che nghiêng thoáng má hồng
Gió say thoảng nhẹ làn hương tóc
Mắt nai rồi có mộng quân vương…

Giờ thoáng hè sang người vắng bóng
Bâng quơ tôi đếm bước hoa tàn
Thay mùa hoàng hậu hoa không trổ
Sao trái tim dường trổ nhánh ngang!

LÂM TẺN CUÔI

Hoa Cúc Tím

Tôi về đây như loài hoa cỏ dại
Phủ xanh em bao ký ức muộn phiền
Bên mộ chí rưng rưng chùm cúc tím
Em đâu rồi cái thuở gặp đầu tiên!

Sương buốt lạnh bờ vai mùa chiến dịch
Mảnh khăn dù ủ ấm chút niềm riêng
Đêm pháo sáng lung linh thì con gái
Tay nhịp chèo khuấy nước tát trăng lên…

Bên di ảnh vẫn đầy trăng mười tám
Tôi râm ran đau nỗi nhớ trong hồn
Mẹ kể chuyện thì thào qua nước mắt
Đêm công đồn lanh lảnh tiếng xung phong!

Tôi về đây nắng nghiêng chiều tóc xế
Mảnh trăng non chưa kịp nhú ngang đầu
Cơn mưa rào xua chiều tan, nhỏ lệ
Khói hương buồn tắt lịm thắt lòng đau.

LÂM TẺN CUÔI

Gặp Bạn Chiều Cuối Năm

Em có về quê cũ nhắn giùm tôi
Lời thăm hỏi tình bạn bè chòm xóm
Con sông quê dù nước ròng, nước lớn
Cũng đừng quên một thuở mộng sang đò…

Em có về vun lại góc mai xưa
Hỏi giùm tôi nụ mai vàng năm cũ
Xuân mấy độ sương giăng hoa còn nụ
Hay cành xưa đã chiết nhánh sang vườn?

Em có về ghé lại mái trường thương
Nơi tuổi mơ một thời ta gởi lại
Nơi bướm hoa giờ hồn khô xác giấy
Vẫn nghe lòng canh cánh nỗi niềm xưa!

Em có về nhớ nhắn lại lời thưa
Cùng thầy cô thời qua từng dạy dỗ
Ta lớn khôn đời bôn ba từ độ…
Chưa quay về đáp tạ chút thâm ân.


Chuyến xe chiều ta gặp buổi cuối năm
Nhìn bạn cũ mừng đến tràn nuớc mắt
Em về quê tôi vẫn còn phiêu dạt
Xin bốc giùm tôi nắm đất quê nhà…

Hãy ngắm giùm tôi bất luận màu hoa
Nhớ nhổ giùm tôi dù là cỏ dại
Chiều xa quê lòng cứ buồn mê mãi
Nhớ nhung đầy bất chợt ghé vào nhau!

Em có về nhớ đốn hộ buồng cau
Têm giùm tôi lá trầu cay cho mẹ
Chiến tranh qua mẹ sống đời đơn lẻ
Khi núm ruột mình gởi lại vùng sâu…

Em có về đừng nhắc đến niềm đau
Của một người cuối năm buồn xa xứ
Bởi có ngày tôi sẽ về quê cũ
Khỏi thẹn lòng với bến nước làng xưa!

LÂM TẺN CUÔI.

Em Bé Trốn Bão

Em bé co ro vào trốn bão
Tay cầm giỏ đệm đựng lư hương
Tấm thân tiều tụy chiều giông gió
Khép nép sân trường tạm náu nương!

Mẹ em mới mất tuần trăng trước
Nước mắt còn hoen ánh mắt buồn
Cha bỏ em đi không trở lại
Mẹ hiền ốm yếu nỗi thương con…

Thân em khốn khó từ khi ấy
Bắt ốc mò cua giúp mẹ đau
Tuổi thơ trải nắng bên bờ biển
Gió táp mưa sa lắm dãi dầu.

Cuồng phong bỗng ập lên thân trẻ
Nước cuốn triều dâng mái lá nghèo
Gia tài chỉ chiếc lư hương mẹ
Mang theo trốn bão bước gieo neo!

Giữa sân tị tạn hồn nhao nhác
Em ngồi khấn mẹ tủi niềm đau
Mắt nhìn thăm thẳm phương trời cũ
Mai này em biết phải về đâu?

Về đâu giữa nỗi đời cơ cực
Trong hồn thơ trẻ lắm bơ vơ
Dẫu đời nhân ái giang tay đón
Dễ đâu bù đắp mẹ hiền xưa.

Mẹ thương con trẻ đời lam lũ
Ngóng cha biền biệt góc chân mây
Trước lúc xuôi tay không nhắm mắt
Đâu ngờ thân trẻ chịu thiên tai!

Giọt lệ lăn dài thêm nhợt nhạt
Giỏ lư hương mẹ trĩu vai gầy
Em vác niềm đau tìm trốn bão
Cha ở nơi nào cha có hay?

LÂM TẺN CUÔI.

Đêm Nghe Bài Dạ Cổ

Đêm tàn lắng nghe bài Dạ cổ
Hoài lang ai thấu hết nỗi niềm
Người Bạc Liêu xưa buồn muôn thuở
Xuồng ven sông đăng đó lênh đênh!?

Đờn kìm thấm lịm từng thớ thịt
Nhịp đời não nuột khúc gia phong
Thời nay ai biết người xưa ấy
Chân lội bùn xa nén tiếng lòng!

Ai qua xứ biển ngang đồng muối
Nghe xót xa chăng một tiếng đàn
Tài hoa đất Bạc lưu danh mãi
Dâng khúc ca buồn cho thế gian.

Đêm tàn lắng nghe bài Dạ cổ
Như từng nhịp thở của người xưa
Đờn cò ai oán niềm thương nhớ
Chợt vẳng như ai tiếng gọi đò…

LÂM TẺN CUÔI

Đêm Ghé Về Bến Cũ

Đêm nhạt nhòa sương ánh điện giăng
Làng quê im lắng, gió mơn man
Quê cũ năm năm giờ trở lại
Có còn em thuở mộng hương thầm?

Mái ngói làng quê ướt đẫm sương
Chân cầu nhạt ánh điện soi đường
Sau hàng dâm bụt, bên màn ảnh
Lũ trẻ quây quần xem cải lương.

Tôi trở về đây bước ngại ngần
Mộng lòng năm cũ cứ đăm đăm
Làng xưa đổi mới từng hơi thở
Chỉ còn nỗi nhớ sủi hơi tăm…

Chợt tiếng “ầu ơ” em vẳng đưa
Nghe con tim hẫng nỗi mong chờ
Đêm ru lá đổ qua thềm nhớ
Ai lỡ đò ngang tiếc ngẩn ngơ!

LÂM TẺN CUÔI

Có Một Ngày Mùa Hạ

Có một ngày đất trở mình
Tôi cứ thu hình trong cánh kén
Sợi tơ ươm đầy không định kiến
Gió thu vàng chơi vơi…

Ngày ba mươi
Tháng tư trời lửa hạ
Gió mới chợt về xôn xao quá
Ngẩn ngơ chưa hiểu nắng xuân hè!

Và suốt dọc đường tôi đi
Rợp trời hoa thơm cỏ lạ
Tôi hòa mình như chiếc lá
Xuôi dòng hoa trái tuổi mơ say…

Gặp anh như bóng cây
Đại thụ
Tàn che xanh nỗi ước
Lời nhắn nhủ chân tình như dòng nước
Dẫn dắt tôi về với bóng quê.

Tôi chưa là khóm tre
Tôi chưa là hàng giậu
Tôi chưa là chim báo bão
Tôi chỉ là hoa dại nhỏ lối ao nhà…

Với anh thiết tha
Tôi cố nở hết mình dù hương thầm sắc nhạt
Bởi có một ngày rất thật
Ngày hạ nồng chuyển đổi cuộc đời tôi!
LÂM TẺN CUÔI

Có Lẽ

Có lẽ không bao giờ anh hiểu em đâu
Bởi tình yêu luôn là điều khó hiểu
Con tim cứ quay cuồng bao nhịp điệu
Người xa người chua xót những vần thơ…

Có lẽ bây giờ nếu không có niềm mơ
Anh sẽ thấy cuộc đời mình vô vị
Dẫu tự trách sao lòng vơ vẩn thế
Giữa thu vàng lá trải bước chiều rơi!

Em đừng buồn khi nước chảy hoa trôi
Cơn nước xoáy một thời ai cũng có
Hãy chèo chống con thuyền qua sóng gió
Giữ cho nhau chút bọt nước chân cầu…

Có lẽ bây giờ anh quên mất niềm đau
Vì các em là hoa hồng ngập lối
Em yêu dấu, trái tim nào có tội
Khi cuộc đời thơm ngát những hương hoa .

Tình chỉ đẹp khi tình đã phôi pha
Anh đã khóc hơn một lần như thế
Trái tim yêu đã hơn lần ích kỷ
Nên bây giờ có lẽ chỉ còn mơ…

LÂM TẺN CUÔI

Cô Giáo Trường Quê

Cô giáo trường quê đi cầu khỉ
Áo bà ba, tóc thắt đuôi gà
Dép lê bùn đất khi mưa ướt
Hai buổi đi về chẳng ngại xa!

Học trò đen nhẻm dăm mươi đứa
Trường lá đơn sơ gió bốn bề
Nhếch nhác nghe lời cô giáo dạy
Mắt nai ngơ ngác cứ tròn xoe .

Cô giáo trường quê lòng giản dị
Cơm khô, kho quẹt, nước thay canh
Vẫn vui dìu dắt đời thơ trẻ
Tiếng đọc ê a đượm nghĩa tình!

Vừa là cô giáo vừa là chị
Tấm lòng yêu trẻ thật bao la
Cô - trò quấn quít thương thương lạ
Có đỡ buồn quanh nỗi nhớ nhà?

LÂM TẺN CUÔI

Chiều Dốc Cầu Bạc Liêu

Gió khỏa hàng cây đọng lá chiều
Tôi đi trong bóng nắng Bạc Liêu
Góp niềm mơ cũ ru hồn nhớ
Thấm thoát mười năm mộng chắt chiu…

Hối hả chiều vơi rẽ dốc cầu
Người xe chen chúc nhịp đời mau
Rợp đường áo trắng giờ tan học
Giữa trời phượng vĩ lá lao xao!

Hè đến rồi chăng, chẳng tiếng ve?
Nắng như oi bức buổi giao hè
Bao làn tóc mượt thời mơ cũ
Lướt bóng chiều êm trên bánh xe.

Hãy chở tôi về thuở mộng xưa
Thuở ta trong trắng tuổi học trò
Bạc Liêu vẫn đó đầy hoa thắm
Tôi giữa chiều trôi vọng ước mơ…

LÂM TẺN CUÔI.

Chiều Bâng Khuâng

Bâng khuâng tôi đợi mùa thương đến
Mắt biếc hồn say cánh trúc đào
Ta mơ dưới cội trăng nào nhỉ,
Mà khéo vơi đầy trong mắt nhau!

Bâng khuâng có gió nơi thềm cũ
Ru nỗi buồn tôi mãi chóng già
Em hoa mới nụ xuân phơi phới
Khép nép nương từng thoáng gió qua…

Bâng khuâng tôi đợi chiều xanh lá
Bước lặng hoàng hôn tím ngõ hồn
Tan trường áo trắng như đàn bướm
Em ở nơi nào trong mắt thương!

Tôi ở trong chiều mơ vạn đại
Trái tim đỏ thắm vẩn vơ hoài
Em đứng bên bờ thương gió lộng
Tóc thề bay dỗi cả trời mây…

LÂM TẺN CUÔI

Cha Con Người Ăn Mày

Lắng tiếng tơ đồng vọng nắng trưa
Khúc ca sầu biệt của người xưa
Thuở than ray rứt tình ai oán
Văng vẳng bên thềm tiếng trẻ thơ!

Tay mang thau nhựa, dắt cha già
Mù lòa rao bán kiếp cầm ca
Xác xơ thân trẻ dường lạc giữa
Nhịp đàn tiếng hát - bụi đường xa…

Ánh mắt thơ ngây loáng thoáng buồn
Tóc vàng cháy nắng, phận long đong
Em nghĩ gì trong lời nức nở
Môi khô ngơ ngác tiếng tơ lòng!

Sống nhờ bố thí kẻ qua đường
Ai người bố thí chút tình thương
Để tuổi hồn nhiên em đến lớp
Thoát đời lây lất, thoát tai ương?

LÂM TẺN CUÔI.

Cây Phượng Vĩ

Mười năm lẻ ta cùng chung lớp học
Nhà cạnh nhau nên thường đổi trao bài
Cây phượng vĩ bao mùa in sắc hạ
Chẳng bao giờ ta có buổi chia tay!

Chợt mười tám xuân thì hoa nở rộ
Ươm trời xanh lộc biếc rợp ven trời
Tôi choáng ngợp giữa muôn ngàn hoa nắng
Tóc mây trời xao xuyến mãi không thôi…

Mưa bóng hạ rạt rào xao xác lá
Gió thầm thì xanh kẽ chỉ ngàn mơ
Đêm ủ mộng nghe lòng như thảng thốt
Cánh mây xa ngơ ngác nỗi mong chờ.

Mùa học mới tôi thầm gom xác phượng
Trải mơ hồng đón bước ngọc trường xưa
Em chuyển lớp tôi bỗng dường ngây dại
Nắng sân trường cháy đỏ nỗi ngu ngơ!

Hôm chia xa em cười vô tư quá
Đâu biết người ở lại chạnh lòng ai
Cây phượng vĩ bao mùa in sắc hạ
Có bao giờ chợt nghĩ nỗi chia tay?
LÂM TẺN CUÔI

Bâng Khuâng Tháng Ba

Tháng ba hương xuân còn phảng phất
Sương mai lá cỏ nhớ nhung gầy
Em xưa áo trắng ngàn xao xuyến
Ru nắng sân trường ngơ ngẩn say!

Tháng ba chợt về thăm ngõ, lạ…
Bâng khuâng nỗi cũ bước sân trường
Ai qua cái thuở ôm đèn sách
Vẫn còn mang mãi mộng rưng rưng …

Đồng chưa nổi nước, mưa vừa chớm
Tôi ươm nỗi nhớ giọt mưa đầu
Mưa xa ướt tóc em mười tám
Ướt sũng bao niềm thương nhớ nhau.

Tháng ba đồng đang cài vỡ đất
Sao người xứ lạ gió ngàn phương
Cánh diều tuổi mộng băng dây lạc
Vút ánh chiều hôm giữa cánh đồng!

LÂM TẺN CUÔI.

Bóng Xuân Quê

Bước khẽ vào đây em lắng nghe
Nhẹ thôi nắng đã nhạt phương về
Bóng quê chiều xuống dường hiu hắt
Lá nõn, đào tơ tím nẻo đi!

Lắng nghe nhịp thở cánh đồng nâu
Thưở ta với nắng dãi, mưa dầu
Mười năm ra phố lòng trăn trở
Cánh cò đơn chiếc chuyện nông sâu…

Bụi trúc đầu hiên gió gập ghềnh
Ta về khẽ chạm bóng gia tiên
Rợn hồn chút nắng chiều le lói
Cảm nhận hương thiều… phai hốt nhiên!

Dấu cũ, niềm xưa một góc dà
Tàn không che rũ bóng phương xa
Khẳng khiu cành lá xưa tàn úa
Đường chiều bóng đổ bước phồn hoa?

Hãy lắng nghe lòng, hãy lắng nghe
Lối cũ chiều say rộn bước về
Dẫu mây trắng mãi buồn lơ lửng
Cỏ bồng xanh thẫm bóng xuân quê!

LÂM TẺN CUÔI