Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2007

Hè về
Cành phượng vĩ
Rưng rưng tiễn biệt…

Hè về
Ngập tràn niềm da diết
Tiếng ve sầu!

Tôi đã qua rồi cái thuở ước ao
Thuở cắp sách đến trường, bâng khuâng nắng đổ
Thuở thương nhớ dạt dào mạn thuyền sóng vỗ
Ve gọi hè, phượng gợi nỗi phân ly.

Bây giờ mỗi khi
Đi ngang trường phất phơ tà áo trắng
Một nửa lòng nôn nao, một nửa hồn xa vắng
Ngơ ngẩn mãi thời qua…

Bây giờ cứ nghe lòng xót xa
Khi phượng nở ven đường đong đưa nắng
Con tim dường hụt hẫng
Khi bước ngang trường không bóng áo trắng, tóc mơ bay!

Cuộc đời như bóng mây
Lửng lơ tiếc hoài thời thơ dại
Thời học trò hồn nhiên biết mấy!
Cứ xa dần theo từng mùa phượng nở, tiếng ve ran…

LÂM TẺN CUÔI

Không có nhận xét nào: