Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2007

Về Quê Cũ

Nơi đầu ngõ cánh mai vàng đã nụ
Em có về quê cũ đón xuân chăng
Nơi nỗi nhớ miên man hồn thương mãi
Một thời ta áo trắng mộng mơ thầm…

Nơi đáy sông nước ròng con còng gió
Ngoi mặt bùn nghiêng ngó mảnh trời xanh
Cơn sóng vỗ chợt giật mình lẩn khuất
Tiếc nuối thầm trong thoáng mắt long lanh .

Nơi ta đứng riêng mình say gió lộng
Tóc thương đầy em thả nỗi buồn vui
Đêm trăng sáng ai tìm vì sao lạc
Hoa quỳnh hương thoang thoảng nét môi cười!

Nơi sóng vỗ mạn đò ngang dọc bến
Mỗi chiều đưa tan học nắng rưng rưng
Ngọn dừa khỏa chập chùng niềm say mộng
Bến sông xưa văng vẳng tiếng tơ lòng…

Ta ra phố bỏ trăng vàng bóng liễu
Rặng bần xanh hoa đỏ cứ băn khoăn
Nơi ngọn trúc mẹ hiền ta đứng đợi
Mỗi mùa xuân bóng xế lại nghiêng tầm.

Em có về giúp tôi nhen chút nắng
Gởi thời mơ áo trắng nẻo bạn bè
Thêm chút gió xuân thì thời trai trẻ
Chuyển giao mùa thế hệ bóng trường quê.

Em có về nếu còn mưa chốn đó
Nhớ tìm khơi lại chút thoáng mưa xuân
Chân cuống quýt chạy đùa không ướt tóc
Thời mơ qua lất phất giọt mưa phùn…

Nơi đầu ngõ nụ mai vàng đã trổ
Em có về quê cũ cố đừng quên
Niềm xa quê tôi nỗi lòng canh cánh
Gởi cùng em năm tháng mộng không thành!

LÂM TẺN CUÔI

Không có nhận xét nào: