Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2007

Xa Bay Niềm Thương Nhớ

Có dịp nào em ghé lại nơi tôi
Thăm ngõ cũ một thời ta thương nhớ
Áo mơ bay em qua cầu Hóng Gió
Để ngàn năm mây trắng mãi lững lờ…

Tôi bao chiều khẽ hát khúc mơ xưa
Lên dốc dựng cầu Kim Sơn mệt lử
Tìm dáng em áo tan trường rợp phố
Trong hương thầm nét duyên dáng nữ sinh!

Ta một lần ngõ phố bước quanh quanh
Nghe sóng gọi bồng bềnh xuôi phía biển
Nơi Nhà Mát bên tượng Bà linh hiển
Tóc thề bay ngơ ngẩn mãi trong lòng.

Đến bây giờ ta còn được gì không
Mơ hái lộc khi xưa chùa Xiêm Cán
Để đi đâu cũng nhớ về hương nhãn
Vị ngọt thơm riêng biệt của quê mình.

Ta đếm thầm sóng bước nỗi niềm riêng
Nắng tim tím bên liếp hành Giồng Giữa
Em cho tôi nét cười say muôn thuở
Dẫu mơ phai tôi vẫn mãi thẫn thờ…

Em khẽ đùa xứ sở mình giàu xưa
Chiều đón gió ven sông lầu Công Tử
Mắt tìm nhau ánh trăng vàng cổ độ
Dấu hồn xưa ngói đỏ có rêu phong.

Chợt một lần cơn sóng tấp sang sông
Tôi thảng thốt bóng mây trời Bình Thủy
Dòng sông Hậu hiền hòa neo bến nghỉ
Khóm lục bình trôi nổi mãi lòng ai?

Có khi nào em trở lại nơi đây
Xây kỷ niệm một thời bao trăn trở
Áo mơ xưa em qua cầu Hóng Gió
Tóc mây chiều thương nhớ đã xa bay …

LÂM TẺN CUÔI.

Không có nhận xét nào: