Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2007

Ngẩu Hứng Mưa Đầu Mùa

Mưa đầu mùa lất phất nỗi lòng tôi
Cô nữ sinh thướt tha vừa qua phố
Gió cuống quýt tung bay tà áo nhỏ
Tôi ngỡ ngàng cứ tưởng dáng người xưa!

Lòng dặn lòng lúc chớm đến mùa mưa
Tôi lại nhớ một thời xưa, áo trắng
Thời trăng mơ trong veo tình bến vắng
Đã lâu rồi khuyết một nửa hồn tôi.

Suốt cuộc tình ta chỉ có mưa thôi
Mưa trú chân buổi đầu ta bỡ ngỡ
Mưa tíu tít quyện chân mùa thương nhớ
Mưa nhạt nhòa của thuở bước sang ngang…

Mưa đầu mùa như rải bụi lâm thâm
Cô nữ sinh hãy dừng chân một thoáng
Cho tôi ngắm lại thời xưa, áo trắng
Có một người như thế đó hồn nhiên!

LÂM TẺN CUÔI

Không có nhận xét nào: