Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2007

Hè Xa Vắng

Bây giờ em như mây cuối sông
Cho tôi sóng dậy ở trong lòng
Ta đi chưa suốt mùa thương nhớ
Con đò đã tách bến chờ mong!

Phượng đỏ mười năm tím ngõ hồn
Trường xưa áo trắng rợp trời thương
Tóc bay trong nắng vàng heo hút
Ngỡ thoáng hương xưa phảng phất lòng…

Gió hỡi còn chăng những dấu xưa
Mà hoa buồn rụng giữa niềm mơ
Tiếng ve thảng thốt trời xa vắng
Mộng cũ còn chăng nỗi thẫn thờ?

Bây giờ tôi như nắng chói chang
Mỗi lúc hè sang cứ ngỡ ngàng
Tiếng ve, bóng phượng thường da diết
Bức bối niềm xưa bao tháng năm.

LÂM TẺN CUÔI

Không có nhận xét nào: