Thứ Sáu, 11 tháng 9, 2009

Ánh Mắt Sài Gòn

Anh muốn gọi em dù chỉ một lời
Dù gió cuốn hồn anh trời hư thực
Điện thoại reo tiếng em chiều heo hút
Một tiếng cười rộn rã cả lòng anh!

Ánh mắt em ẩn chứa cả trời xanh
Anh bắt gặp giữa Sài Gòn nắng gió
Giữa bạn bè tràn đầy niềm mong nhớ
Anh chỉ tìm một ánh mắt em thôi.

Hình như là Sài Gòn nắng chơi vơi

Anh vẫn nợ tình người nơi phía ấy
Những ân tình trào dâng như sóng dậy
Có lượn ngầm trong đáy sóng đời em?

Khi anh về bươn chải nỗi nhớ quên

Mang hương mật Sài Gòn ươm đất Bạc
Mảnh trời kia, có cúng dường ánh mắt
Để lòng anh hướng Phật... chút hồng nhan!

LÂM TẺN CUÔI.