Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2007

Thuở Ấy

Thuở ấy mùa trăng của hẹn hò
Em thường e ấp dệt tình thơ
Vần thơ vụng dại thời hoa bướm
Của nỗi thơ ngây tuổi học trò!

Tôi đọc mà tim cứ rộn ràng
Sân trường lá thắm chợt bâng khuâng
Nỗi niềm mong ước lòng xao xuyến
Đã chở hồn tôi qua mấy trăng?

Rồi bước chung đường bỗng cách xa
Áo dài nghiêng nắng bước chân qua
Hè vang rộn rã ve cành phượng
Bước lạc đường mơ nắng nhạt nhòa…

Tôi giờ cứ mỗi độ hè sang
Bứt rứt niềm xưa mộng lỡ làng
Gió ơi, có chợt đưa người cũ
Trở về thuở ấy với tôi chăng?

LÂM TẺN CUÔI

Không có nhận xét nào: