“Còn
đâu… Còn đâu…”
Còn
“Một tấm lòng…”
Anh
hát say sưa trời giã biệt
Bạc
Liêu ơi! Sao lòng da diết
Người
xa người nuối tiếc gì không?
Nẻo
tôi về nắng cứ mông lung
Anh
đừng trách ngày xưa buồn ta nhớ
Nhật
hạ rồi nắng nghiêng về phương đó
Cánh
hoa huyền nhung đỏ nở bừng mau…
Một
khúc thương xao xuyến mãi lòng nhau
Nỗi
trăn trở gởi cánh buồm thao thức
Bóng
dương quang hướng chân trời đỏ rực
Lặng
lờ reo nơi phía ấy quê nhà.
Ta
bây giờ muôn dặm nẻo đường xa
Chờ
thu hát khúc du ca gặp lại
Tấm
lòng nhau cứ nghe hồn mê mải
Gió
chiều sao man mác nỗi ru buồn!
Tôi
gọi thầm – trống vắng – Sài Gòn thương
Nẻo
tan hợp vì đâu đành bước vội
Nắng
Vũng Tàu lao xao hồn mây nổi
Để
bây giờ ai tiếc nuối. Còn đâu…
Lâm Tẻn Cuôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét