Thứ Hai, 1 tháng 7, 2013

Nắng Mông Lung


Bé ạ! Mỗi ngày trong nắng sớm
Tôi hay ngồi ngắm nét duyên thầm
Xinh xinh dáng bé long lanh mắt
Có một chút gì vẻ xa xăm.
 

Nét cười bé sáng bừng hoa nắng
Hồn hậu môi mềm ru trái tim
Những kẻ trai lòng nghiêm nghị lắm
Cũng nghe đôi lúc dậy nỗi niềm!
 

Tuổi mơ bé đẹp hồn nhiên quá
Cuốn cả hồn ai - cuốn cả lòng
Bé không cắp sách đi học nữa
Tôi nhìn áo trắng nắng mông lung.
 

Bé thắt đuôi gà thương ngọn tóc
Khe khẽ tôi tìm sợi nhớ thương
Miên man mộng tưởng trong tiềm thức
Có phải người xưa tôi đó không!

LÂM TẺN CUÔI

 

Không có nhận xét nào: