Đêm
buồn thao thức nhớ
Tự
dưng gọi Nguyệt ơi,
Ta
dường đang nhợt nắng
Nghe
lòng buông chiều rồi.
Sáng
ngập ngừng qua phố
Tình
cờ gặp lại em
Không
dưng lòng nhức nhối
Em
ngăn nào trong tim?
Chiếc
bóng quay lưng – nhìn…
Cô
đơn ru hồn đuối
Tháng
tám mưa vời vợi
Nguyệt
ơi, này Nguyệt ơi!
Nguyệt
ơi, này Nguyệt ơi!
Em
đừng ươm hồn dỗi
Trái
tim anh mệt mỏi
Trái
tim anh tội tình...
Nguyệt
trong anh lòng lành
Níu
giùm anh cuối dốc
Để
xe anh đừng trượt
Vào
bậc thềm không em!
Lâm Tẻn Cuôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét