Giao
thừa chưa mà đêm đã hội hoa đăng
Tiếng
pháo bông nơi xa xa vang vọng lại
Buông
vội những con số trong cuộc bươn chải
Tôi
ra đường hòa dòng người đón tết râm ran!
Cuộc
sống thường gấp gáp chuyện áo mặc cơm ăn
Cứ
gởi linh hồn trong bao điều toan tính
Tiếng
pháo như đưa ta vào vùng mơ – tỉnh
Hình
như thẳm sâu lòng mình còn có những nụ hoa.
Giữa
bầu trời đêm, sắc màu nào rạng rỡ lòng ta
Nghe
lặng lẽ trong tiếng reo hò tở mở
Đời
nhớ quên với muôn vàn trăn trở
Quên
nàng thơ qua bao nẻo cơm áo gạo tiền…
Quên
cuộc đời mình còn có những niềm riêng
Đời
vẫn đẹp dù ngụp lặn mãi giữa dối gian lừa lọc
Giờ
khai bút ru hồn đêm trằn trọc
Hãy
cố quên buồn khi trước mặt mình đầy những nụ hoa!
Lâm Tẻn Cuôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét