Đi
qua ngõ nhà em ngắm
Hoa
lồng đèn đỏ thắm lòng
Lối
quen bối rối chiều thương
Đung
đưa hồn mây bay mãi…
Em
bảo. Mẹ rằng: con gái,
Nên
phải kín cổng cao tường
Cho
người lẻ bước chiều hôm
Lang
thang gió buồn song cửa.
Hè
sang xa vời vợi nhớ
Tìm
đâu nhịp bước tan trường
Trên
đường mơ lá me vương
Trong
nhau một trời mắt biếc!
Ngày
xa đêm nằm vọng nguyệt
Bóng
mơ da diết trăng tà
Nét
cười em dấu kiêu sa
Nên
đường hoa không mở lối?
Qua
ngõ nhà em bước vội
Sợ
thêm bối rối tơ lòng
Ai
chiều thả tóc bên song
Mênh
mang một hồn áo trắng…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét