Sóng
bạc chợt xuôi dòng hồi tưởng
Người
xưa nẻo nhớ mịt mùng xa
Em
hoa cánh tím trang đài cũ
Mấy
độ tà huy cứ nhạt nhòa!
Người
đi có trách gì không nhỉ,
Mà
nắng chiều vơi gợi tiếc thương
Lá
rơi ngõ chiếc hồn xa vắng
Bóng
cũ đường mơ cứ chập chùng…
Từ
thuở trăng tà nơi bến vắng
Đò
xưa lỡ chuyến mộng sang ngang
Hoa
xuôi dòng nước phương trời đó
Cách
mấy doi sông hỡi bẽ bàng!
Cách
nhau chỉ chiếc sào tre ngắn
Mà
dễ
dò đâu mộng cố nhân
Đò
chiều sông cạn ai xuôi ngược
Có
ghé làng xưa thăm bến chăng?
Lâm Tẻn Cuôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét