Trả
lại cho tôi màu áo trắng
Một
thới ấp ủ nỗi niềm mơ
Nắng
xa gợi chút hồn nhung nhớ
Mỗi
độ hè sang mộng thẫn thờ!
Về
ngang chốn cũ thương màu áo
Man
mác hồn xưa tuổi học trò
Thuở
ấy ta cùng trao cánh phượng
Bây
giờ xa vắng bóng chiều mơ.
Còn
đâu những buổi tan trường cũ
Tinh
nghịch em đùa thả tóc vui
Hụt
hơi tôi đuổi theo làn gió
Bắt
gặp giòn tan một tiếng cười…
Bắt
gặp mây trời in phượng vĩ
Suốt
thời tuổi mộng có còn không
Nắng
nghiêng một thoáng chân trời tím
Đọng
bóng hoàng hôn lặng lẽ hồn!
Lâm Tẻn Cuôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét