Thứ Hai, 1 tháng 7, 2013

Giọt Nắng Cuối Ngày


Dường như gió nhẹ hương trời
Hạ hồng sắc phượng nói lời xa xôi
Tiếng ve gợi nỗi bồi hồi
Một thời áo trắng đầy vơi nỗi niềm!
 

Dấu chiều cỏ rối lối quen
Trường xưa nẻo bước nhá nhem lưng trời
Tóc thề xõa bóng mây trôi
Nét cười con gái một thời còn say...
 

Tôi như giọt nắng cuối ngày
Tìm trăng ấm lạnh, tìm mây lướt buồn
Hỏi trời tím ngắt mông lung
Sắc hoa hồng cũ còn không lối đầy?
 
 
Biết đâu sẽ có một ngày
Cánh hoa hạ lại bay bay giữa đời
Và tôi làm chiếc lá rơi
Một chiều đáp nhẹ nắng trời mộng xưa!

LÂM TẺN CUÔI

Không có nhận xét nào: