Thôi
tôi về nhé, đêm mơ
Trăng
bên cửa sổ bao giờ trăng xa
Người
như sương mỏng la đà
Tôi
luôn hụt hẫng bên tà áo đen!
Thôi
em về nhé, trăng nghiêng
Tôi
xe lăn nẻo muộn phiền không em
Chợt
như gió cuốn qua tim
Nhói
lòng ai gởi trái sim nửa mùa…
Đời
sao lắm nỗi tình cờ
Vẩn
vơ ai ướm tình hờ mà chi
Đời
sao lắm nỗi sân si
Để
buồn len lỏi nẻo về lạnh tanh!
Thôi
ta về nhé, nhớ quên
Để
đêm trằn trọc “mình ên” lặng thầm
Em
là vầng sáng đêm rằm
Ngàn
sau thắp nến trăng vàng tôi không?
Lâm Tẻn Cuôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét