Em
ạ! Chiều tàn phai ngọn nắng
Tôi
nghe gió giũ lộng trời thương
Đò
xưa bến cũ ai khơi dậy
Một
chút niềm riêng lặng lẽ hồn!
Bóng
xa mây tím đung đưa nhớ
Ánh
mắt trường xưa lạc chốn nào
Với
bao ngăn cách tình ngang trái
Đã
từng ai có trách lòng nhau?
Nỗi
niềm tôi đó luôn ngơ ngẩn
Mỗi
lúc nhìn nghiêng thoáng áo dài
Ngỡ
bóng người mơ chiều thả tóc
Cuống
quýt tôi nhìn theo áo bay…
Bước
lặng niềm quê tàn mộng ước
Chợt
về canh cánh nỗi lòng đau
Em
ạ! Ta qua hồn cỏ mục
Trái
tim năm cũ vẫn còn nhau!
Lâm Tẻn Cuôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét