Tháng
mười đêm nghe như đằng đẵng
Mưa
buồn gõ khẽ thoáng hồn phai
Nỗi
nhớ tìm ai mưa trở lại
Tóc
có buồn theo mây xám bay!
Tháng
mười ươm hồn bao niềm gió
Dâng
cao đỉnh lũ nẻo mơ tình
Sao
ủ phương trời xô cửa ngó
Mắt
ngỡ ru hồn nhau mông mênh?
Nệm
chăn ai đắp bao nồng ấm
Chợt
có nghe lòng như rét căm
Mưa
đêm xuyên thấu từng kẽ lá
Soi
ướt hồn ai chỗ tôi nằm!
Tháng
mười từ xa không còn nữa
Ta
thời ươm mộng tuổi tròn trăng
Mây
bay lãng đãng về phương nhớ
Mưa
nhỡ phương này, mưa miên man...
Lâm Tẻn Cuôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét