Một
lúc nào tôi gặp lại em
Câu
chào hỏi xã giao thường nhật
Em
đâu biết thẳm sâu đáy mắt
Tôi
lặng buồn bao nỗi cách xa…
Chiều
thu vàng thoáng gió lạnh qua
Lá
đã úa một hồn rám nắng
Trái
tim khô ru niềm xa vắng
Em
có là em tôi mùa xưa!
Em
vẫn còn thuở mộng đò đưa
Vẫn
là em ngàn niềm an ủi
Vẫn
là em trong tôi bối rối
Vẫn
là tôi thui thủi hồn mơ?
Một
lúc nào em giữa ban trưa
Vạt
nắng nghẹn mây mù giăng lối
Tôi
và tôi và em mòn mỏi
Còn
trong nhau tiếng hát bời rời:
Yêu
người chẳng yêu tôi
Tiếng
ca đêm ngậm ngùi
Trăng
tàn soi lối ngõ
Yêu
người chẳng yêu tôi!
Lâm Tẻn Cuôi.