Thứ Hai, 17 tháng 1, 2011

Từng Ngăn Tủ Tưởng Tượng

Anh kéo một ngăn tủ hồn mình
Tưởng tượng
Em là thảo nguyên xanh ngút mắt
Con chiên lạc đàn ngơ ngác gọi chiều buông
Thảo nguyên xa lạ - thảo nguyên buồn
Em ấp ủ gì trong lòng cỏ ướt
Gió chiều hun hút
Bóng tà dương chực nhá nhem…

Anh kéo một ngăn tủ hồn em
Lại tưởng tượng
Em là sóng nhấp nhô ghềnh đá
Gọi cánh chim hải âu săn tăm cá hồn anh
Biển muôn đời vẫn xanh
Còn tim anh cứ đắm chìm trong biển lạnh
San hô lòng hiu quạnh
Rong rêu đời trơn tuột nỗi niềm nhau.

Anh kéo một ngăn tủ hồn đau
Cũng lại tưởng tượng
Đầm lầy không lối thoát
Những cuộc tình chôn chặt đã từ lâu
Sủi tăm kỷ niệm thậm xưng ngọt ngào
Để mắt nhìn nhau ngơ ngác
Hình như còn điều rất thật
Ta chẳng dám bước qua - từ góc khuất cuộc đời!

Anh kéo một ngăn tủ hồn người
Chỉ có thể tưởng tượng
Tình vô vi trong tâm tưởng
Và em chỉ là bóng mộng cứ chơi vơi…

LÂM TẺN CUÔI

Không có nhận xét nào: