Em cứ giữ lại ánh buồn trong góc khuất
Để vô tình khi bất chợt gặp em
Còn ánh mắt nhìn nhau lặng lẽ
Chút trăng sao rụng bên thềm
Em cứ giữ lại niềm em
Còn anh mãi vô tình thế đó
Trái tim anh dù dập dồn sóng gió
Cũng chỉ là trăng mộng giữa tầng không
Em cố về đêm ru lại giấc xanh trong
Sẽ không có bóng hình anh trong đó
Cuộc hư vô ta không hề có
Dẫu mơ thôi thoáng muộn màng
Em cứ là một vầng trăng
Đối mặt trời kia đầy nóng bỏng
Mai anh chết giữa mắt em hướng vọng
Xin được một lần góc khuất nỗi niềm riêng!
LÂM TẺN CUÔI
Thứ Hai, 17 tháng 1, 2011
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét