Thứ Hai, 17 tháng 1, 2011

Nỗi Lòng Thiếu Phụ

Mai trổ vàng hòa cùng đào hồng thắm
Xuân đang chờ xua đông giá bên song
Em xõa tóc ngồi hong làn gió bấc
Áo len đan ấm lại chút tơ lòng!

Phương trời cũ chiều xa như nỗi nhớ
Em theo chồng bỏ lại thoáng mưa xưa
Buồn ra ngõ ngó vời chân trời tím
Cánh chim bay khuất nẻo nỗi mong chờ?

Đêm xuân nữ cành đào hoa rụng trắng
Nụ mai vàng đèn hắt bóng xanh xao
Khung cửa sổ ánh trăng chờ lẻ mộng
Lòng chơ vơ đan kín thoáng mơ nào...

Bóng đêm về bao năm hồn say khướt
Nỗi ê chề tủi phận đếm tàn canh
Tình dị mộng phũ phàng hồn xuân sắc
Trời miên man ai bất chợt nhớ quên.

Hạ có thắm đường xưa thời áo trắng
Phượng có còn dấu cũ vết hằn in
Em có tiếc đò ngang sao vội bước
Để sân trường vắng một bóng chim xanh!

Hồn thiếu phụ người đi không trở lại
Bóng cô liêu tịch mịch tháng năm dài
Trăng gối chiếc bao đêm hồn ngấn lệ
Chút u tình em có tỏ cùng ai?

Bao năm lẻ đời âm thầm cam phận
Cúi nhân gian nhặt mãi bóng mây ngang…

LÂM TẺN CUÔI

Không có nhận xét nào: