Thứ Hai, 17 tháng 1, 2011

Qua Vườn Sinh Thái

Nặng lòng em chút áo cơm
Tôi qua khỏi Lộ Vòng Cung chợt buồn
Thoảng trong gió tiếng tơ đồng
Khúc ca em vọng nẻo hồn nỉ non.

Hát đi em giọt tình buồn
Tôi về hẫng một nỗi lòng…tình xưa
Ước gì còn mãi tuổi mơ
Còn con cá quẫy trăng thơ thuở nào!

Còn tôi nỗi nhớ xanh xao
Còn em nghiệp dĩ ru màu thời gian
Đất quê còn khúc ca xang
Cầu ao còn rớt tiếng đàn mua vui…

Nặng lòng em, nặng lòng tôi
Tìm nhau bất chợt một trời hoang vu
Ta hai thế hệ lặng lờ
Em ca lại nỗi niềm xưa... lỡ làng!

Phải chi ném được cung đàn
Giữa vườn sinh thái mang mang phận người
Cho tôi trả chút nợ đời
Chỉ riêng em một góc trời quê thôi.

LÂM TẺN CUÔI

Không có nhận xét nào: