Thứ Hai, 17 tháng 1, 2011

Tiêc Mãi Thời Qua

Em là cỏ biếc xuân đôi tám
Cứ bật xanh chồi khi thoáng mưa
Tôi là nắng hạ hồn ray rứt
Tiếc mãi thời qua tuổi học trò!

Thuở em áo trắng bay trong gió
Qua nhà tóc xõa cánh vai nghiêng
Ngỡ như thần thoại em là bướm
Hóa kiếp nàng tiên nữ dịu hiền…

Tiên nhỏ ngày nào tay hóa phép
Chập chờn hoa bướm giữa trang thơ
Những vần vụng dại hồn nhiên ấy
Đã lắng thời gian phủ bụi mờ!

Tôi qua trường cũ hồn man mác
Tìm dấu chân hài mộng ước xưa
Em giờ cỏ biếc đâm chồi mới
Tôi quẩn quanh tìm nỗi ngẩn ngơ…

LÂM TẺN CUÔI

Không có nhận xét nào: