Thứ Tư, 3 tháng 10, 2007

Tủi Thân

Mẹ ơi, con mẹ sẽ về
Bao năm mẹ đợi miền quê mỏi mòn
Chắc giờ lưng mẹ đã còng
Chắc giờ tóc mẹ bạc trong gió chiều…

Cũng vì phải tội phận nghèo
Mười lăm tuổi lẻ trôi theo dòng đời
Bơ vơ giúp việc xứ người
Sa cơ lạc những trận cười nhẹ tênh!

Giận người đưa đẩy chim quyên
Ngây thơ đánh mất chợt quên lối về
Tủi thân giữa chốn ê chề
Nhạc cuồng thúc nhịp, đèn khuya dật dờ…

Thà rằng dãi nắng dầm mưa
Còn hơn ôm chút hương thừa chán chê
Thà rằng con mẹ trở về
Canh cần, canh ngót nẻo quê thanh bần.

Mong vòng tay mẹ dịu dàng
Thứ tha con thoáng hồng nhan não nùng
Mẹ ươm sen trắng ao bùn
Cho con nép mẹ ủ thơm lại đời!

LÂM TẺN CUÔI

Không có nhận xét nào: