Cái đêm hôm ấy trăng thề
Em hong tóc gió bộn bề lòng tôi
Vườn hoa lá ngủ say vùi
Còn tôi thức trọn nỗi đời đa đoan.
Cái đêm hôm ấy sương giăng
Thấm vai em lạnh dưới trăng nhạt nhoà
Tôi như ngọn gió la đà
Thấy em nhẹ bỗng thoáng qua cuộc tình .
Nỗi lòng ngơ ngác buồn tênh
Sầu xưa cỏ dại mọc bên lối vào
Bóng đêm nuốt chửng ngọt ngào
Cái đêm hôm ấy trăng sao dật dờ…
Tôi đi không suốt mùa thơ
Với em và chút nắng mưa đời thương
Bởi em mây trắng bềnh bồng
Quắt quay đêm ấy có còn trong mơ!
LÂM TẺN CUÔI.
Thứ Tư, 3 tháng 10, 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét