Thứ Tư, 3 tháng 10, 2007

Thời Trăng Cũ

Thực ra chẳng có gì đâu
Cái thời trăng cũ bên cầu lắt lay
Tôi đi nửa chặng đường dài
Mới hay em đã xa ngoài dặm khơi…

Cái thời ta bước song đôi
Bần chua, khế ngọt, khoai bùi có nhau
Bóng trăng vừa xế ngang đầu
Thoắt em đã bước qua cầu tóc bay.

Ví dầu còn mãi thơ ngây
Cho ta sống lại tháng ngày mộng mơ
Đến chi cái phút tình cờ
Đưa tay rồi lại bất ngờ rụt tay!

Thế là lá phất phơ bay
Thế là gió quẩn hờn mây bềnh bồng
Thế là ta cứ ngập ngừng
Đến khi ngoảnh lại đã buồn chân mây…

Phải chăng có chút hao gầy
Ru từng phiến nhớ tháng ngày đong đưa
Trăng dường dấu chấm lửng lơ
Cứ chờ nỗi nhớ người xưa tìm về?

LÂM TẺN CUÔI.

Không có nhận xét nào: