Thứ Tư, 3 tháng 10, 2007

Chiều Qua Ngõ Ngọc Lan

Tôi về qua ngõ ngọc lan
Dấu hoa xưa vẫn bâng khuâng đường chiều
Dường như trong nắng ít nhiều
Còn vương hình bóng mỹ miều em xưa.

Tôi qua lối ngõ chiều mơ
Thầm mang nỗi nhớ chơ vơ muộn phiền
Em từ xa ngọn tóc tiên
Đường xưa lối cũ bao niềm ngẩn ngơ…

Hoa xưa chừng đã dại khờ
Sắc hoa còn thắm, niềm xưa đâu rồi
Chỉ tôi nhạt nắng lưng trời
Chỉ tôi ru nỗi bồi hồi lặng câm?

Tôi qua lối ngõ ngọc lan
Chút hương xưa đổ vẫn thầm rưng rưng…

LÂM TẺN CUÔI.

Không có nhận xét nào: