Thứ Tư, 3 tháng 10, 2007

Chiều Mỹ Khánh

Chiều Mỹ Khánh mây vương buồn
Trong câu vọng cổ ru lòng khách xa
Đờn kìm hoà với ghi-ta
Thầy đờn nắn phím mượt mà… giáng tiên!

Tôi say má lúm đồng tiền
Hay tà áo tím mắt huyền long lanh
Dường như có thoáng nỗi niềm
Trong hao hao một nét nhìn ngày xưa…

Ngày xưa áo trắng… bây giờ
Có tôi đi suốt đôi bờ nhớ thương
Có câu ca cổ trong hồn
Hát đi em, khoả nỗi lòng chơi vơi!

Em đẹp lắm Cần Thơ ơi,
Một vùng sinh thái giữa trời quê hương
Rưng rưng lắng tiếng tơ đồng
Lạch khơi lưu thuỷ… Non hồn hành vân…

Xa rồi mãi muốn về thăm
Luyến thương bao nỗi cách ngăn muôn chiều
Tôi hồn xứ biển Bạc Liêu
Nghe em hát khúc thương Kiều mà say!

LÂM TẺN CUÔI.

Không có nhận xét nào: