Thứ Ba, 4 tháng 3, 2008

Thoáng Mộng Trương Chi

Trời Cà Mau có còn mưa không em
Sao Đất Bạc tôi hồn man mác mãi
Chớm đông sang heo may buồn hây hẩy
Người xa người từ ấy dạ đăm đăm!

Mình đã từng một thuở vọng tri âm
Chung thoáng mộng mà ngỡ ngàng ngăn cách
Con đò xưa nối đôi bờ nguyệt bạch
Chở hồn mơ bảng lảng bóng xuân thì…

Khói sương nào bàng bạc thoáng Trương Chi
Vẳng tiếng sáo dặt dìu du dương cũ
Qua bao năm nâng niu niềm thương nhớ
Đừng giật mình vỡ chén ngọc lòng nhau?

Ta bây giờ cho đến tận mai sau
Niềm giao cảm cứ vẫn hương ngào ngạt
Em đừng ngại nỗi phù du chia cắt
Khi cuộc đời mãi đẹp tuổi đôi mươi.

Trời Bạc Liêu hối hả nhịp đời vui
Sao nỗi nhớ trong tôi buồn da diết
Thương Cà Mau với niềm xưa tha thiết
Chút ân tình đọng mãi giữa con tim!

Xuân sắp về nghe trăn trở từng đêm
Lòng canh cánh với em còn chút nợ
Nợ bút nghiên, nợ ân tình muôn thuở
Có bao giờ trả dứt được đâu em.

Trời Cà Mau bây giờ nắng đang lên
Tôi chưa đến nên dằn lòng quen -lạ
Bóng Mỵ Nương bao trăng rằm sương tỏa
Bến tiêu sầu ai khỏa nước sông Tương?

Tôi sẽ đến dù mai bóng chiều buông
Dù gió thoát mây tuôn hồn tóc lộng
Tôi - trái tim đất Bạc Liêu sầu muộn
Gởi tìm em một thoáng mộng Trương Chi!

LÂM TẺN CUÔI

Không có nhận xét nào: