Thứ Ba, 4 tháng 3, 2008

Khúc Niệm Xưa

Có một chiều tôi chợt ghé vườn xưa
Thăm ngõ cũ ngợp hồn thời thơ ấu
Hoa vẫn tươi nơi quê em Ngồ Ố
Mà nắng phai lẳng lặng xế ngang đầu!

Xưa em về Hoành Tấu đón mưa mau
Bên đồng muối bạc màu ươm sò huyết
Bỏ đêm trăng tiếng chèo khua kẽo kẹt
Bỏ vườn trăng thuở áo trắng mơ màng…

Để bên lòng nỗi nhớ cứ miên man
Hoa lá cũ ngỡ ngàng từng đêm mộng
Tóc thề xưa có còn say gió lộng
Áo cơm nào chợt khuyết bóng tình đau!

Mình đã từng chờ nước lớn canh thâu
Mùa rau ngổ chở đêm về Trà Khứa
Nhịp quay chèo đẩy đưa hồn bỡ ngỡ
Chợt hừng đông cười vỡ nắng ban mai.

Cho bây giờ hoài vọng bóng mơ phai
Đêm Trà Kha nằm nghe đầy sóng vỗ
Có còn không nét nhìn xưa lá đổ
Mà sao khuya lấp lánh mắt em buồn!

Giọt sầu nào em nép bóng gia phong
Cho mai vàng bao xuân buồn ảm đạm
Gió dạt dào mơn man hồn Buổi Cáng
Ai chiều chiều hát lại khúc niệm xưa?

Chợt một lần thoáng gặp bóng mây thưa
Hồn gió cuốn ngẩn ngơ trời bối rối
Nhãn Xoa Bích ngọt đầu môi chót lưỡi
Có ngọt lòng “người ấy” của em không …

Cứ mỗi lần con sóng tấp sang sông
Tôi lặng ngắm chân cầu tung bọt nước
Cầu Chệt Niêu một thời say hẹn ước
Để mây bồng gió buốt thoáng Bạc Liêu!

LÂM TẺN CUÔI

Không có nhận xét nào: