Thứ Ba, 4 tháng 3, 2008

Người Về

Người về như bụi mỏng
Phủ trắng triền hoa xưa
Cúc vàng mâm xôi nở
Tình xưa đâu vàng mơ?

Ta về không bóng nhạn
Chập chờn cánh cò quê
Tre nghiêng bờ ao cũ
Áo giũ lộng tóc thề!

Mây buồn trăng cố xứ
Gió dỗi bước tình xa
Mưa buồn giăng mắc võng
Nắng thương chùng ngày qua..

Người về quanh ngõ vắng
Tiếng ve ngỡ ngàng tai
Trưa xưa ngàn đọt nắng
Phượng bây giờ tình phai!


LÂM TẺN CUÔI

Không có nhận xét nào: