Thứ Ba, 4 tháng 3, 2008

Lá Đủng Đỉnh

Đủng đỉnh em đi áo trắng tà
Bao năm đèn sách bước trường xa
Em qua thả tóc dài như gió
Tôi đứng bên thềm nhung nhớ xa…

Đủng đỉnh sân trường lá vẫn xanh
Trái say rụng xuống nỗi mơ tình
Câm nín lòng tôi không dám ngỏ
Vô tình em cứ mãi làm duyên.

Ai khéo gợi chi cánh lá buồn
Ru tình câm lặng cứ thong dong
Dẫu cuồng mộng ước chiều say lá
Em vẫn hồn nhiên bên bến sông!

Đủng đỉnh mùa em đi lấy chồng
Tôi về đốn lá kết giàn bông
Đưa em bước nhỏ sang làng khác
Có biết tôi thầm thương nhớ không?

LÂM TẺN CUÔI

Không có nhận xét nào: