Thứ Ba, 4 tháng 3, 2008

Lễ Giáo

Em ngồi ôm khạp da bò
Ủ thơm ruột mắm lóc vừa thính xong
Mắt răm ngó ánh chiều hôm
Hỏi thăm nội có còn trông bóng đò…

Chị từ xa bến ngây thơ
Gió xa biền biệt nắng trưa rưng lòng
Lục bình tím ngát triền sông
Phủ tôi xanh suốt mấy vồng rau lang.

Dăm năm gió trách mưa thầm
Con sông tuổi nhỏ sủi tăm phận người
Gặp em nghiêng một góc nồi
Ấp a, ấp úng khoảng trời riêng chung…

Nắng Ba táp ngọn gia phong
Má phe phẩy quạt mút vòng hiên xưa
Tôi tìm lưng gáo nước mưa
Uống cho mát ruột mà thưa thốt lời.

Chị tôi năm ấy… Chị tôi…
Xuồng ngang ghe dọc giờ thôi mái dầm
Làng xưa hoa trổ nắng vàng
Sóng xưa tiếng máy rộn ràng đổi thay…

Nội buồn dứt ruột chị Hai
Tôi - em buồn nỗi thương hoài lắt lay
Ba cầm tĩn rượu rót hoài
Mà chưa thấy má miệng nhai trầu vàng!

LÂM TẺN CUÔI

Không có nhận xét nào: