Về lối cũ nắng xuân dường đã nhạt
Tôi ngập ngừng bóng xế bước hoàng hôn
Em một thuở thiên đường xưa còn có
Bóng chân mây gỡ tóc rối bên lòng?
Về lối cũ gió đông dường hiu hắt
Trên đường xưa bóng đổ nhớ quanh quanh
Em lá cỏ sương mai xanh từ thuở
Tôi nhìn em bỡ ngỡ bước vô tình…
Tôi năm lẻ đò thương xa rời bến
Chở tình em mỏng mảnh dưới trăng thề
Nay trở lại nỗi niềm xưa canh cánh
Bóng chim chiều bỗng vút khỏi vòm tre!
Về lối cũ ngỡ ngàng xuân song cửa
Ai hong buồn chải tóc xõa hoàng hôn
Tôi lúng túng bên giàn hoa thiên lý
Vẩn vơ tìm trong nỗi nhớ mông lung…
LÂM TẺN CUÔI