Thứ Hai, 11 tháng 2, 2008

Hát Một Mình

Thơ phổ nhạc buồn hát với ai
Hát với cây e gió hú dài
Hát với trăng e sương thấm lạnh
Hát với mây trời - mây trắng bay.

Thôi mình cố hát để mình nghe
Hát nỗi tình xưa lạc nẻo về
Có con bướm trắng bên giàn mướp
Có phượng sân trường rũ xác ve…

Có nhịp cầu ao giũ áo xưa
Ai qua áo trắng mộng chưa vừa
Mắt xanh niềm nhớ còn chăng nhỉ,
Mà bóng thời gian cứ đẩy đưa?

Một mình hát - chỉ một mình thôi
Hát nỗi buồn vui giữa cuộc đời
Dẫu đời lạnh nhạt niềm riêng ấy
Ta vẫn say vùi giữa cuộc chơi!

Hát chán chê hồn ta khẽ ngâm
Có đâu rồi chẳng gặp tri âm
Thơ buồn phổ nhạc ta ngồi hát
Dẫu chẳng tròn hơi chỉ hát thầm.

LÂM TẺN CUÔI

Không có nhận xét nào: