Thứ Hai, 11 tháng 2, 2008

Cánh Hoa Xưa

Nắng lưng chiều em ngồi hong lại tóc
Điểm trang hồn xuân sắc thoáng tàn phai
Đêm cứ mãi đi tìm bao truyền thuyết
Ru niềm say ảo vọng tháng năm dài…

Cơn gió nhẹ qua hồn xưa nuối tiếc
Em trang đài một thuở lững lờ duyên
Trăng nghiêng bóng khi chợt nhìn ngoảnh lại
Xót lòng ai trăng nhỏ lệ bên thềm?

Giàn hoa giấy em thời xanh kín cổng
Mỏng manh hồn thay sắc tím hoàng hôn
Đóa mây xa lặng lờ ru ảo giác
Thuở xuân mơ man mác thoáng mưa buồn…

Mây mãi trôi đi tìm trăng viễn xứ
Quên một thời lá úa mộng tình say
Trái chín cây qua thời xanh trái rụng
Lối xưa buồn ấp ủ bước sầu ai?

Hoa giấy cũ cổng rào chưa chiết nhánh
Giậu bìm bìm vướng víu nỗi tình xa
Ai trở lại bụi trần chưa kịp giũ
Mắt ngỡ ngàng hương sắc một thời hoa…

Mưa bỗng nặng hạt buồn bên phiến nhớ
Gió xoay chiều luống cuống giọt tình xưa
Trái tim đau thẫn thờ niềm mơ cũ
Trời mang mang bối rối mộng sao vừa.

Mắt tìm nhau rưng rưng hồn cách biệt
Cánh môi hồng mím chặt nỗi lòng đau
Giấc mơ xuân âu chỉ là huyền thoại
Bóng xuân qua hoa trắng giọt mơ nào!

Hoa giấy mỏng lung linh chiều sắc nhạt
Vạn huê lầu tên gọi cánh hoa say
Trong sâu thẳm tôi thầm nâng niu mãi
Sắc hoa màu trinh bạch thoáng tình ai!


LÂM TẺN CUÔI

Không có nhận xét nào: