Tháng mười cơn bão rớt
Đêm gõ hồn mưa bay
Mộng cuồng như gió xoáy
Người đi áo trắng phai
Trường xưa tình xa lắc
Nỗi nhớ đùn chân mây
Mùa thu ươm vàng lá
Rụng xuống nỗi hao gầy
Tôi một hồn bão nổi
Chập chùng triền cát xa
Em cuộc tình hoang mạc
Chôn vùi mộng bướm hoa
Tháng mười cơn bão rớt
Miên man chút mộng tàn
Xa rồi thời áo trắng
Chỉ còn thoáng dư âm
LÂM TẺN CUÔI
Thứ Hai, 11 tháng 2, 2008
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét