Thứ Hai, 11 tháng 2, 2008

Cô Lái Đò

Cuối năm ta về thăm bến cũ
Cô lái đò xưa nén thở dài
Anh ấy lâu rồi không trở lại
Sương đầy phủ kín tóc ngang vai!

Cành đào hoa trắng rưng rưng bến
Ríu rít sân trường lắng tiếng xưa
Hôm ấy em về nhen chút gió
Tiễn bước người đi để đợi chờ…

Ba năm người ấy xa biền biệt
Đằng đẵng mười năm nắng xế chiều
Bến sông đò cứ quên xuân tới
Lục bình trôi giạt nỗi đìu hiu.

Cuối năm ta về thăm xứ sở
Khản đặc lòng ai những nỗi niềm
Bóng chiều chợt lóe hồn tê tái
Cô lái đò ngang mắt nhá nhem!


LÂM TẺN CUÔI

Không có nhận xét nào: